NANA DU KÝ - Trang 82

Miyawaki không có cơ hội thân thiết với ông bà nội ngoại nên có lẽ

việc tiếp xúc với các cụ ông cụ bà là một trải nghiệm mới mẻ với cậu
ta.

“Nếu cháu thích thì cứ xem đây là nhà ông bà mình, có thể đến chơi

lúc nào cũng được.”

Yoshimine rất vui khi nghe bà nội nói thế với Miyawaki, vì cậu

chưa từng nếm trải cảm giác thấy bạn bè thân thiết của mình được
người nhà hoan nghênh đón chào. Ở Tokyo, Yoshimine cũng thường
xuyên ở nhà một mình, nên ba mẹ cậu gần như không nắm được quan
hệ bạn bè của con trai. Bạn bè Yoshimine có đến nhà chơi thì cũng chỉ
có mình cậu ở nhà.

Vì không có người lớn cằn nhằn, nên bạn bè rất hay đến chơi nhà

Yoshimine và lấy làm ghen tị với cậu. Nhưng ngược lại, Yoshimine lại
ghen tị vô cùng với gia đình của những đứa bạn, khi mẹ chúng mang
quà vặt lên cho cả nhóm lót dạ lúc đói.

Có vài đứa thậm chí còn tỏ ra bực bội khi bánh quy mẹ chúng tự

làm trông không được đẹp, “Nghe bảo tớ mang bạn về là bà ấy lại rối
lên thế đấy.” Dù bạn phàn nàn, Yoshimine vẫn thấy thế này là quá xa
xỉ. Ngay cả mấy thứ quà vặt đơn giản, mẹ cậu cũng không bao giờ
làm. Hằng ngày bà chỉ đặt trên bàn một số tiền lẻ nhất định, nếu ngày
nào số tiền nhiều hơn bình thường, thì nghĩa là bao gồm cả tiền ăn tối,
đó là luật mặc định trong nhà cậu.

Thỉnh thoảng họ cũng khen cậu, nhưng luôn là những câu na ná

nhau, “Daigo là một đứa trẻ rất ngoan, nó không bắt cha mẹ phải bận
tâm bao giờ.” Lời khen ấy khiên cậu chẳng thể phàn nàn khi bị họ bỏ
mặc. Hiểu rõ trong mắt cha mẹ, khả năng tự lập để “không bắt cha mẹ
phải bận tâm” chính là giá trị duy nhất của mình, Yoshimine thậm chí
không dám nghĩ nếu mình mất đi giá trị duy nhất ấy thì sẽ ra sao.

“Bà của Yoshimine thật dễ mến!”
Thì làm sao có thể nặng lời với một đứa trẻ lúc nào cũng quấn quít

bên bà như Miyawaki được. Cậu biết rõ Miyawaki lúc nào cũng giữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.