NẶNG GÁNH CANG THƯỜNG - Trang 69

- Muôn tâu Bệ hạ, hạ thần không dám trái lịnh Bệ hạ. Nhưng mà theo

trí ngu của hạ thần, thì Bệ hạ nên đình sự gả Công chúa lại một năm, đặng
rao khắp các châu quận phải tìm kiếm Lệ Bích. Nếu mãn một năm rồi mà
Lệ Bích còn biệt tích, chừng ấy sẽ cho Thanh Tòng giao duyên với Công
chúa, làm như vậy thì Thanh Tòng mới khỏi tiếng bội ước và Công chúa
mới khỏi tiếng đoạt hôn.

Vua ngồi suy nghĩ một hồi lâu rồi mới nhằm lời tâu của quan Tả

Tướng quốc mà đình cuộc hôn nhơn của Thanh Tòng lại một năm, đặng
truyền cho các châu các quận tìm kiếm Lệ Bích.

Khi bãi triều, Thanh Tòng về dinh, quan Tả Tướng quốc kêu vào hậu

đường mà dạy rằng: ''Hồi nãy con muốn từ hôn phải hay không? Con đừng
có dại như vậy. Nếu Bệ hạ tứ hôn mà con từ, thì con phải mắc tội khi quân.
Vì cha sợ con phạm tội nên mới rước mà tâu thế cho con. Nếu trong một
năm mà tìm Lệ Bích không được thì con phải kết duyên với Công chúa,
chớ không nên cãi lịnh''.

Thanh Tòng đứng buồn hiu, không nói tiếng chi hết.

Quan Tả Tướng quốc liếc ngó con, rồi ông hỏi nữa rằng:

- Sao hồi nãy con không tâu đặng Bệ hạ phong thưởng công cho anh

em họ Ðinh?

- Thưa cha, con quên. Vì Bệ hạ phong chức cho con rồi ngài định gả

Công chúa liền, làm cho con bối rối quá, không còn nhớ việc chi nữa hết.

- Thôi để ngày đại triều tháng sau, con phải nhớ mà xin với Bệ hạ

nghe hôn.

Thanh Tòng cúi đầu lui ra, sắc mặt buồn xo, mới được phong quan,

mà lại thất chí!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.