NẶNG GÁNH CANG THƯỜNG - Trang 76

danh quê quán của chị em tôi?

- Tôi cũng biết đường của vua ai đi cũng được. Tôi gạn hỏi đây là vì

tôi nghĩ trong chốn non cao rừng rậm nầy thường có quân côn đồ, lại cũng
thường có loài ác thú. Tôi thấy hai quí nương đi lôi thôi, tôi sợ e nếu chẳng
gặp côn đồ thì cũng gặp ác thú, bởi vậy tôi lo giùm chớ phải tôi có ý chi
khác hay sao mà quí nương ái ngại nên không muốn nói.

- Tiên sanh có lòng tốt, lo giùm cho chị em tôi như vậy, chị em tôi rất

cảm ơn tiên sanh. Chị em tôi ở trong Kinh, vì cha mẹ tỵ trần, không có nơi
nương dựa, nên dắt nhau về Thái Nguyên mà tìm ông chú. Trước khi ra đi
chị em tôi vẫn biết trong chốn rừng núi thì tự nhiên phải có côn đồ với ác
thú. Nghĩ vì chị em tôi đủ sức chống cự nên mới dám đi. Vậy xin tiên sanh
đừng lo sự ấy.

- Té ra hai quí nương tính qua Thái Nguyên mà tìm chú. Vậy chớ chưa

có chồng hay sao, nên đi một mình không có đàn ông đưa?

- Thưa tiên sanh hỏi câu đó nghe kỳ lắm. Nếu chị em tôi có chồng thì

có đi làm chi như vầy.

- Úy! May dữ a!...

Người trai ấy bước lui lại nói nhỏ với hai tên gia dịch rồi mới nói tiếp

với hai nàng: ''Thưa hai quí nương, có lẽ khi cũng là trời khiến nên hai quí
nương mới gặp tôi như vầy. Vậy tôi xin mời hai quí nương theo tôi về tệ xá
mà tạm nghỉ một đôi bữa, rồi như hai quí nương còn muốn qua Thái
Nguyên, thì tôi sẽ đưa đi''.

Xuân Lan cười gằn mà đáp rằng:

- Thưa tiên sanh, mấy lời tiên sanh mới mừng đó thiệt là sái lễ lắm. Ðã

vậy mà cái sự mời hai chị em tôi về nhà lại còn sái lễ nhiều hơn nữa. Tôi
khuyên tiên sanh từ rày sắp lên nếu có gặp gái giữa đường thì đừng có hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.