NÀNG IDO - Trang 114

— Cha cũng tìm được ba người. Có một bà nam tước ở thủ đô, bà ta lại

say rượu khi nói chuyện với cha. Bà nam tước thứ hai cha tìm thấy ở một
tỉnh Bét, nhưng bà ấy lại không muốn rời con chó của bà. Mặt bà ấy đánh
phấn trắng bệch như trát bột mỳ, cha có cảm giác nếu bà ta quạt thì bột mỳ
từ mặt bà sẽ bay tung lên trời. Cha cũng đã tìm được một bà hầu tước người
Pháp, bà này ngoan đạo đến nỗi không thể bảo bà ấy gác chân lên nhau, dù
rằng chỉ để lấy cái gai đâm vào gót chân bà ta, bà ta nghèo chỉ có một cái
sơ mi, một cái khăn tay, một đôi tất dài luân phiên mang giặt, nhưng bà này
còn có một cô gái mười một tuổi, và hai cậu con trai nhỏ hơn nữa. Bọn con
trai được gửi vào trường làm phúc. Bây giờ con thử tưởng tượng xem, vì bà
hầu tước mà cha phải mang cả con gái của bà ta về đây nuôi nữa sao? Cái
tiền đó, thà để con sắm sửa váy áo và đồ trang sức còn có ích hơn....

— Cha đừng nghĩ vậy.

— Đúng thế chứ gì nữa? Lại còn hai cậu con trai nữa, khi người mẹ đã

có việc làm rồi thì phải nghĩ đến đón con về chứ phải không? Mà con có
biết không, ngay câu đầu tiên hỏi cha, bà ta lại hỏi xem cha có bao nhiêu
con ngựa đua ở trong chuồng cơ đấy.

Iđo không nghe những lời nói của cha nữa. Nàng nhìn cha với cảm giác

khó chịu. Sao cha mình lại cầm dao ăn như người nông dân vậy, và ông
nhai nhồm nhoàm thế?!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.