NÀNG IDO - Trang 161

— Ngài xứ viết đi, “khi chỉ có hai chúng ta với nhau, ngài chỉ được phép

gọi tôi là tiểu thư.”

— Sẵn sàng, thưa tiểu thư.

— Những lúc khác, ngài muốn gọi ra sao thì tùy ngài.
— Sẽ như ý tiểu thư muốn.
— Ngài không bao giờ được chạm đến tay tôi! - Nàng nhìn Trobo vẻ

hăm dọa.

Trobo lại nghiêng mình:
— Sẽ theo ý tiểu thư!
— Chúng ta sẽ quan hệ với nhau như những “người xa lạ", những "người

dưng” dưới một mái nhà.

— Tôi hiểu, thưa tiểu thư.
— “Hoàn toàn xa lạ”. Ngài viết đi.
— Hoàn toàn xa lạ, tôi hiểu thưa tiểu thư.

— Ngài thề danh dự chứ?
— Tôi xin thề danh dự.
Iđo nhắm mắt lại như khi chuẩn bị thấy người ta đâm mũi giáo vào ngực,

nàng đứng dậy khoảng một phút.

Cuối cùng nàng ngẩng đầu lên.
— Bây giờ ngài hãy mời cha tôi đến đây, bảo rằng tôi đã nghe theo lệnh

cha tôi.

Trobo vẫn không động cựa.

— Thưa tiểu thư, - chàng nói vẻ bình thản, - tiểu thư cho phép tôi nói

một điều chứ ạ.

— Xin mời.
— Những người phụ nữ mà đã phải tìm hôn nhân qua tin tức rao trên

báo, thì phần lớn họ đều không phải để tìm hạnh phúc, mà chỉ cốt để tìm
chồng. Tôi không che giấu sự cảm động của tôi khi được chứng kiến sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.