NÀNG IDO - Trang 20

“Ông Ô. Peter hãng đại lý buôn bán rượu Buđapest phố Prater số 96”.
Đêm hôm đó, Trobo toàn nhìn thấy cơ man nào là chữ Ô trong bóng

đêm, trên tường, trên trần, trên bầu trời và trên mặt đất, ở khắp thế giới.
Chàng tự trấn an mình một cách vô ích bằng ý nghĩ: đây không phải là việc
làm xứng đáng với một người tự trọng! Nhưng ba trăm nghìn cuaron cũng
là những số không tròn trĩnh như chữ Ô... Ô và Ô! Trong số đó có cả sáu
mươi nghìn cuaron mà Zôlan yêu cầu Ô... Ô... Ô... Ô... Chàng không nghĩ
đến cô gái nào mà chỉ nghĩ đến làm sao biến hóa ra được sáu mươi nghìn
cuaron.

Chàng trăn trở trong giường.
Những chữ Ô lại dày vò chàng.
Cái họ gì mà có chữ Ô đứng đầu nhỉ?

Ai là người có cái họ Ô ấy?
Hay đó là một người Do Thái. Hãng kinh doanh rượu, nhưng ở đời này

tất cả mọi việc đều phải kinh doanh. Hôn nhân cũng là một việc kinh
doanh.

Buổi sáng, khi đã bình tĩnh lại, chàng nghĩ đến mẩu tin đó một cách lạnh

lùng. Chàng cảm thấy căm ghét bản thân mình - Lẽ nào chỉ vì một cái tin rẻ
tiền thế mà chàng bị dày vò khổ sở suốt một đêm. Trái tim con người đâu
phải là một cái cửa hàng có thể mua bán! Và nếu hành động thế thì khác
nào nói với một cô gái: Hãy lấy tôi làm chồng! Đó là một vực thẳm trước
chàng.

Nhưng đến khi rửa mặt, chàng lại chợt nghĩ đến khuôn mặt đẫm nước

mắt của em gái.

— Anh hãy cứu lấy em! Hãy kéo em lên khỏi vực thẳm, khỏi vũng bùn,

khỏi địa ngục!

Khi chàng bước ra cổng, chàng đã như cảm thấy nhói đau trong lồng

ngực, và khó thở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.