NÀNG IDO - Trang 22

Iôzef. Ở đây, chàng bỗng giật thót mình khi thấy phố Prater và chàng đứng
sững đầu phố.

Các cửa hàng, cửa hiệu nối tiếp nhau nhan nhản như khắp các đường phố

trong thủ đô. Đâu cũng là cửa hiệu bán hàng từ lối vào nhà, đến cả gian
ngoài, thậm chí ở trên đường phố lát đá nữa. Hiệu có mái che, hiệu chỉ có
bầu trời phía trên, tất cả đều bán hàng! Cái mồi hôn nhân của ông Ô. Pêter
cũng là một cửa hiệu. Một cửa hiệu lạnh lẽo vô tình, dù cho đó là của hiệu
tư, hay là cửa hiệu chung vốn, bởi vì dù thế nào đó cũng là một nơi buôn
bán, không thể nhìn ông ta như một loại người khác được.

Hiện tại đang đe dọa tên tuổi chàng, nghệ thuật, tương lai của chàng có

thể chệch sang một hướng khác chăng?

— Thôi cứ thử liều xem sao, nào bước vào!
Chàng đi sâu vào trong, dấn sâu hơn nữa như một con cừu câm lặng đi

vào lò sát sinh dù cho nó vẫn nhìn thấy và nghe thấy được hậu quả.

Cuối cùng chàng đứng trước một cái quầy gỗ.
Chàng đứng trân trối, đờ đẫn.
— Vẫn có một cái gì đó không phải cho ta! Hôn nhân lạnh lẽo, cưỡng ép,

trái với quy luật thiên nhiên! Đó không phải dành cho số phận ta! Không
xứng đáng với một người đàng hoàng! Thật là một việc làm đê tiện!

Chợt một luồng điện phóng đến bên tai chàng, văng vẳng có tiếng Zôlan

kêu:

— Hãy cứu em với!
Chàng đứng đó mặt xanh nhợt. Chàng nhìn một mẩu thuốc lá bẹp dí nằm

dưới chân mình. Cuộc đời chàng giờ đây khác gì cái mẩu thuốc lá bị vứt
này?

Sau đó chàng tự lấy can đảm:
— Mình còn chần chừ gì nữa? Mình đợi gì ở đây?! Đối với mình kết hôn

chỉ là một chỗ nông để mình vượt qua. Chỗ đất nông trên một đầm lầy.
Mình cần phải đến chỗ đó, để rồi còn đi tiếp quãng đời còn lại! Ai đã rơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.