NÀNG IDO - Trang 75

ta bắt được ở người cô một lá thư mà trong đó có một dòng chữ trần trụi
kinh khủng: “Hôn Muxus của anh", rồi sau đó con số một có hàng bao
nhiêu số không.

Các nữ giáo sỹ đã run lên vì sợ hãi:

— Có một con chiên ghẻ trong bầy cừu của chúng ta! - Họ nói với nhau

giọng bồn chồn.

Vì thế Iđo giật mình. Cô bé Fozeko là một cô bé ngoan đạo, tóc nâu. Cô

bé mới mười lăm tuổi, học lớp sáu và là học trò yêu của Iđo. Cô bé không
đẹp nhưng mũi, môi cô rất có nét. Tóc cô ngắn, và đôi mắt như mắt con
trai, đôi mắt nâu! Iđo yêu cô bé bởi vì cô rất chăm chỉ và đánh đàn đúng
từng nốt nhạc. Nhất là cô biết ngắt quãng các ký hiệu trong bản nhạc rất
chính xác. Nàng biết, cô bé này được nuôi dạy làm phúc không phải trả
tiền, nhà trường định sẽ đào tạo cô thành nữ giáo sỹ, bởi cô là con một nữ
giáo viên nghèo, góa chồng.

— Trong bức thư ấy nói gì? - Nàng sốt ruột hỏi cô học trò Zôlan.

Zôlan sợ hãi:
— Em không được phép nói bởi em đã thề rồi, nhưng đó là một bức thư

yêu đương kinh khủng. Tên anh ta là Bisi.

— Bisi thôi ư?

— Vâng chỉ có vậy. Anh ta viết rõ ràng cuối thư là Bisi chữ i ngắn chứ

không phải là y dài đâu. Bisi. Anh ta hình như là học sinh trường sư phạm.

— Thư nói gì?...
— Nhưng cô phải thề đi đã.

— Thề có Chúa!
— Thư viết thế này: “Anh yêu em như là mặt trời yêu biển, như là mây

yêu mặt hồ Balatông”. Còn nhiều nữa, em không nhớ hết. Cuối cùng có
câu: “Anh hôn em như chim cu hôn nhau”.

Iđo ngơ ngẩn nhìn cô gái.

Nhưng rồi nàng tỉnh táo ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.