NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 122

“Vậy em có thích anh không?”

Cô bé suy nghĩ, lắc đầu, “Chẳng có gì liên quan đến anh, nếu như có

người con trai nào đó tiếp cận gần em quá mức, dù đó không phải là anh,
Âu Thần cũng làm như thế”.

“Không thích tôi thì tôi đành phải đi thôi. Em sẽ quên tôi chứ?” Lạc

Hi hạ giọng hỏi, âm thanh trầm lắng lay động lòng người khiến cô bé
thoáng chút quay cuồng chóng mặt như trúng phải bùa mê.

Cô bé tránh ánh mắt Lạc Hi, “Em không có thời gian để nghĩ về anh”.

Lạc Hi nhìn cô bé chằm chặp, “Quá thực tế, quá lãnh đạm khắc

nghiệt”.

“Xin lỗi”, cô bé lí nhí, “em cũng cần phải để bản thân mình trưởng

thành cứng rắn lên mới có thể bảo vệ được những người sống bên em.
Chuyện của anh, em rất ân hận, em cũng sẽ không bao giờ để nó lặp lại
nữa. Để trở thành người cứng cỏi cần phải đổi bằng rất nhiều sự cố gắng,
như thế làm sao em còn có thời gian để nghĩ về anh?”.

“Hay!” Lạc Hi liếc xéo Hạ Mạt, “Nếu như ngày nào đó gặp lại em,

không biết tình cảnh lúc đó sẽ ra sao? Nói không chừng, tới lúc đó em đã
trưởng thành tới mức khiến người ta phải đứng xa vài bước mà ngước đầu
nhìn.”

“Em chỉ muốn đủ để bảo vệ được mọi người trong gia đình mà thôi.”

Cô bé vẫn bình tĩnh nói.

“Nhưng bằng cách nào?” Lạc Hi hít mạnh.

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.