NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 14

“Cháu sẽ giải thích với anh ấy, không sao đâu”.

“Vâng, thưa cô Doãn”.

Bác tài Giang cung kính khom lưng cúi chào.

Hạ Mạt cũng gập người đáp lễ. Cô bé lại đeo headphone lên, tiếp tục

thủng thẳng đi về.

Trời chiều dịu nhẹ, lá trên cành cây cao đung đưa, bầu trời qua những

kẽ lá xanh trong như gột. Lạc Hi bước phía trước, cô bé đi đằng sau, giữa
hai đứa mà một con đường khá rộng, chiếc Lincoln chậm rãi đi sau cùng.

Bên đường có một thùng rác.

Lạc Hi thờ ơ quẳng hộp bánh cùng dây lụa màu phấn hồng vào trong,

rút cái khăn tay trong túi quần ra, cúi đầu cẩn thận lau sạch từng ngón tay
một, sau rồi quăng luôn cái khăn vào thùng rác.

Hạ Mạt kinh ngạc.

Gió xuyên qua tán lá dây thủy sam cao vút rậm rạp.

Lạc Hi quay đầu.

Hắn từ từ quay đầu nhìn cô bé, khóe môi cong lên như nụ cười của lũ

yêu tinh, hình như hắn đã biết trước cô bé ở đó, hắn nháy mắt với cô bé.

Cơm tối xong, bố cười vang ầm cả phòng khách, khuôn mặt đỏ lựng,

lớp da bụng dập dềnh nhảy múa. Những con số lóa mắt trên bảng điểm, lại
có cả dấu đỏ to tướng của phòng giáo vụ đắc ý cộp lên hàng chữ “Hạng
nhất khối”. Lạc Hi ngồi bên bố im lặng, khuôn mặt không hề tỏ ra kiêu
ngạo như thể thành tích học tập xuất sắc của hắn chẳng qua chỉ là điều tự
nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.