NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 272

Thiếp biết chàng yêu cô ta.

Yêu cô ta như yêu kim cương

Dù cho cô ta không yêu chàng

Chàng vẫn dại khờ yêu cô ta

Cũng giống như thiếp yêu chàng

Khờ dại yêu cô ta

Thiếp có thể giả vờ không biết chàng yêu cô ta

Thiếp có thể khóc lóc cầu xin chàng

Nếu như quỳ xuống trước mặt chàng có thể làm chàng mềm lòng

Và dù cho thiếp chết đi

Chàng cũng sẽ không ở lại

Những ngón tay thon dài lướt trên những phím đàn đen trắng, Lạc Hi

nhìn Hạ Mạt dịu dàng đứng hát trong quầng sáng chính giữa sân khấu. Cô
kiên cường đứng hát, sống lưng thẳng, hai bàn tay nắn chặt, cánh tay cứng
ngắc buông thẳng, có đôi chút sợ hãi, hoảng loạn trong đôi mắt, nhưng hình
như cô đang cố sức ép bản thân không được nhắm mắt lại, buộc mình phải
nhìn xuống những hàng ghế khán giả phía dưới sân khấu.

Anh bắt đầu nghe thấy cổ họng cô đang từ từ thít chặt.

Tiếng hát cô bắt đầu sít lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.