NẮNG VỠ - Trang 100

Lúc trước ông cũng nghi ngờ nhưng khi kiểm tra lượng thức ăn thấy còn
đầy đủ, không có chứng cớ. Đúng là nghề của ông làm hại chính ông, xử
thế nào đây? Sao ông không điều tra cho rõ những lần mới đây nghe tiếng
hót khàn khàn, ông cũng có chút ngờ vực nhưng rồi ông lại nghĩ đến
chuyện con chim bị ốm, song rồi ông lại gạt bỏ yếu tố này ra khỏi trong đầu
vì thức ăn của bọn nước ngoài đàng hoàng lắm! Đến người ăn còn được
nữa là. Ông đau đớn nghĩ đến cái chết của con chim, nó bị chết dần không
để lại dấu vết, thật là tàn độc. Nghĩ đến đây ông thẩm muốn gọi vợ ra, tội
phạm đã để lại dấu vết, chứng cứ rành rành ra đây, nhưng sự đau đớn và
kích động quá đột ngột khiến trái tim ông thẩm vỡ ra, miệng ông há hốc,
một dòng máu tươi trào ra nơi khoé mép, ông từ từ gục xuống ghế.

Trong nhà tiếng bà thẩm vọng ra âu yếm: "Anh ơi! Đến giờ uống

thuốc rồi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.