NẮNG VỠ - Trang 99

bà mới thôi. Lúc con chim há mỏ ra, bà giả vờ đưa thức ăn vào, lúc nó dập
cái hàm dưới lên thì bà lại rút tay ra, cứ thế, đến lúc con chim gần như kiệt
sức, hai cánh xã ra, run lẩy bẩy bà mới mở lòng từ bi cho nó một con
đường sống. Đúng là chiêu này hay thật. "Bây giờ mày có muốn ra tao
cũng không cho mày ra nữa". Rồi bà đóng sập cửa xuống. Con chim không
còn sức nữa, nhưng nó vẫn tiết kiệm sức, ít vận động để dành sức đợi ông
về để cố hót cho ông nghe. Nó muốn than thở với ông, tỏ lòng trung với
ông. Đã hai ngày nay bà thẩm đi vắng cũng quên luôn cho nó ăn, nó không
còn đủ sức đậu trên cái thanh ngang được nữa, nó ệp xuống đáy lồng, hai
mắt nhắm nghiền, thiêm thiếp trong cơn đói, thỉnh thoảng nó lại nhỏm dậy
uống vài hớp nước, có vẻ tỉnh táo hơn nhưng lại làm cho nó suy kiệt nhanh
hơn.

13. Ông thẩm với bà thẩm cùng đi vào nhà, vừa đi ông thẩm vừa bảo

với bà: "Hôm nay có xe đi Nội Bài, tôi gửi con chim đi bệnh viện". "Vâng".
Bà thẩm cố nén tiếng thở: "Tao cũng mong cho mày mau cuốn khỏi nhà
tao, chúc mày thượng lộ. Cứ ra khỏi nhà tao, mày có chết đồng chết đường
là tao ngoại phạm". Bà xin phép ông rồi đi vào nhà, còn ông thẩm đi ra
ngoài vườn, ông vội vã bước nhanh đến chỗ chiếc lồng định tháo cái móc
xuống thì ông bỗng thấy lồng chim im ắng, đàn chim hoang đậu trên cây
xoan đào cũng im lặng nhìn ông. Ông nhìn con họa mi thấy hai chân nó
quặp chặt vào thanh ngang, cái cổ vươn ra, cái mỏ há to trông thật kiêu
hãnh. Ông hốt hoảng nhìn con chim đứng bất động rồi nhận ra là nó đã
chết. Nhưng mà cái làm cho ông thẩm xúc động nhất là cái chết oanh liệt
của họa mi. Trước lúc chết nó còn cố hót đến hơi thở cuối cùng. Ông
thương tâm nhìn nó, chết rồi mà lời ca vẫn đọng trên môi, chết như thế mới
là đáng chết! Ông thẩm hai tay run run thò qua cửa lồng định vuốt ve nó lần
cuối nhưng lại không dám động vào nó. Lúc này đàn chim hoang đậu trên
cây xoan đào đã bay đi hết. Ông thẩm buồn rầu hạ cái lồng chim xuống,
muốn đặt nó lên đỉnh hòn non bộ để mà chiêm ngưỡng nó lần cuối. Ông bất
ngờ nhìn xuống sau tảng đá. Cái gì thế này? Đấy chẳng phải là những viên
thức ăn màu hồng được mua từ New Zealand đó sao? Ông đã từ từ hiểu ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.