NẮNG VỠ - Trang 101

NẮNG VỠ

Lê Thanh Kỳ

www.dtv-ebook.com

Cái Bếp

Chị Hiên cùng con gái về đến nhà, lúc ấy trời đã sang chiều, nắng

vàng óng chiếu xiên một góc. Chị tra chìa khóa vào ổ. Hồng đứng né về
một bên cửa, quay mặt ra ngoài. Cô nhìn thấy bên kia đường có một anh
công nhân mặc bộ quần áo màu da cam, mặt cũng có màu da cam. Anh ấy
đang leo lên cột điện, vô tình nhìn sang vừa lúc gặp ánh mắt của Hồng.
Anh nhìn cô rất lâu rồi mỉm cười làm quen. Chị Hiên mở cửa bước vào
trong nhà, trong khi Hồng vẫn còn đứng tại chỗ ấy, lẩm bẩm: "Nhìn cái gì
mà nhìn?".

Vào đến nhà là chị đi ngay xuống bếp, mặc dù chả có việc gì. Hình

như đã thành thói quen bao nhiêu năm nay, bất kể đi đâu, làm gì hễ về đến
nhà là chị vào thăm cái bếp trước tiên. Bếp. Nhà và bếp. Trong nhà có bếp
và cái bếp gắn liền với chị không dứt ra được. Lối đi đầu tiên khi trở về nhà
và lối đi thường xuyên trong ngày là xuống bếp. Căn hộ nhỏ. Tầng một chỉ
có gian khách, tiếp đến ô

cầu thang rồi đến gian bếp. Trong bếp có một chiếc cửa sổ vừa để

thoát khí vừa lấy ánh sáng. Chị đứng tựa lưng vào bức tường ngăn và nhìn
qua ô cửa nhỏ, thấy anh thợ điện đang leo lên đỉnh cột. Trên ấy là cả một
mảng dây điện, xoắn, chập, chồng chéo lên nhau lằng nhằng trông đến
khiếp. Bên kia đường, ánh nắng buổi chiều xuyên qua kẽ lá của cây sấu già
khụ tạo thành từng giọt trên tường bếp quét vôi trắng. Chị vẫn đứng nguyên
như thế. Tiếng chân Hồng tèn tẹt chạy trên bậc cầu thang. Chị muốn gọi
con gái xuống nhưng rồi lại thôi. Chị đưa mắt nhìn từng thứ dụng cụ treo
trên tường và chăm chú nhìn vào cái bếp. Tất cả đều sạch sẽ và ngăn nắp.
Duy chỉ có hai cái xoong nhôm là cũ kỹ, còn lại toàn là đồ mới bằng inox

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.