NẮNG VỠ - Trang 110

rằng: "Em yêu ơi, mình ăn cơm đi!". Người chồng so một đôi đũa bằng
nhất trao vào tay vợ, đương lúc người đàn bà đang thò tay nhón một miếng
đưa vào miệng, vừa cố nuốt vừa hà hà vì nóng thì người đàn ông bằng ánh
mắt óng ánh vô cùng sung suớng đập vào cái tay người phụ nữ rồi buông
một lời âu yếm: "Hư quá!" Thử đổi vị trí xem nào? Không đời nào chị đổi,
không đời nào chị để mất cái niềm vui được dâng hiến, từng xúc cảm dâng
trào khi nhìn những người thân yêu đang la đà trong những món mình chế
biến. Chị rất mê âm nhạc nhưng những âm thanh trong nhà bếp nghe còn
hay hơn cả nhạc Trịnh. Những âm thanh đích thực, quen thuộc, thô mộc và
hoàn toàn nguyên chất. Chị hiểu các loại âm nhạc đều nhại theo những âm
thanh ấy nhưng gia công và giọt giũa nó trở nên tinh tế hơn, rung động hơn,
nhưng chị vẫn nhận ra sự phù phiếm của nó. Âm nhạc nhà bếp là những thứ
âm thanh cuộc sống cần, nhất thiết phải có. Sắc màu của ngọn lửa hồng reo
lên không bao giờ trễ nải. Bát đũa cái lành, cái sứt cũng làm cho chị nghĩ
ngợi giống như cuộc sống, với những va chạm thường nhật, cũng sứt vỡ
như miếng bát kia, nhưng khi nhìn chúng xếp chồng, ôm lấy nhau khăng
khít như là một thứ trật tự gia đình, phải là một thứ trật tự do người đàn bà
thu xếp. Nhiều lần đi chợ, chị gặp anh, anh cố tình lảng tránh. Hai người
đầu bếp gặp nhau thì có gì là lạ. Chỉ có điều thấy chị anh không dám đối
mặt. Anh thấy xấu hổ cũng vì cái bếp. Nếu biết có ngày hôm nay thì không
bao giờ anh rời xa vợ con, anh đã có một người vợ tốt chỉ đến bây giờ anh
mới thấm. Nhìn chị xách cái làn một cách tự nhiên, mặc cả mua bán tự
nhiên. Đằng này cái làn anh mang cũng miễn cưỡng, mua bán cũng không
dám kỳ kèo. Về nhà chị kể lại cho các con nghe. Hồng đâm cái đũa xuống
mâm, bảo: "Đáng đời ông ấy lắm!".

- Dù sao ông ấy cũng là cha các con. - Chị nhẹ nhàng bảo thế. Hằng

thì ngồi im nhưng Hồng vẫn không chịu: "Mẹ quên ông ấy đi".

Chị vẫn đứng đó mặc cho nước mắt giàn giụa. Nhớ lại, biết chẳng để

làm gì nhưng chị vẫn nhớ và bỗng thấy càng tủi thân hơn, nước mắt lại một
lần thi nhau rơi xuống. Chị sợ những đứa con của chị lặp lại thất bại, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.