NẮNG VỠ - Trang 158

phê rượu còn đe đánh cả Thành Hoàng làng. Cô bỏ cả tuổi thơ, không cả
ngất ngây cái tuổi trăng tròn của một thời con gái. Cô muốn trốn đi thật xa,
thật xa cái quê nghèo kiết xác, cái quê với đầy rẫy các thứ người cứ hành hạ
nhau trong cái cảnh nghèo, túng thiếu kinh niên. Quê hương! Người ta cứ
ca ngợi cho lắm vào, còn với cô, cô thấy quê cô không đẹp tí nào. Vào đến
Sài Gòn, cô thấy đường xá rộng rãi và phẳng lì đẹp hơn quê cô nhiều! Chứ
không như cái đường đất quê cô vừa bé, vừa lở lói, lầy lội và đầy những cứt
trâu. Nhà cửa ở đây sàn sạt và vút cao như thử thách trời xanh, chứ không
như những nếp nhà gỗ quê cô mái ngói dột đã mục ruỗng dui mè. Nhưng
không hiểu sao, từ ngày vào Sài Gòn càng ngày cô lại càng thèm nhớ quê
nhà, nhớ cả những trận đòn nhừ tử của ông bố nát rượu. Nhớ nhất là mấy
đứa bạn gái mà hôm bỏ nhà trốn đi cô không kịp chào hỏi chúng nó. "Quê
hương ơi! Người có ma lực gì mà làm lay động, day dứt đến tận gan, óc thế
kia? Người túng nghèo đến thế, người còn lạc hậu đến thế kia mà lũ người
khốn nạn trên cái thế gian này vẫn nhớ thương người? Vẫn yêu thương và
cố cùng bảo vệ, cứ khư khư ôm chặt vào lòng cái gọi là "quê hương" ấy?
Cứ mỗi một năm cùng tháng tận, trong cái tháng gọi là "củ mật" ấy, từng
đoàn tàu lặc lè chở nhớ, chở thương, chở ặc, chở đầy những người con gái,
con trai xứ Bắc vượt qua hàng ngàn cây số để kiếm lấy miếng ăn, để chắt
chiu dành dụm suốt cả năm trời để lại lặn lội về với quê đấy, quê ơi!"

Mải nghĩ ngợi, bất giác Vi nghe thấy tiếng người khóc thút thít cách cô

một đoạn. Vì người qua lại, chen chúc nên Vi không phát hiện ra được nơi
người khóc. Hết vé, cửa số bốn đã đóng sập lại. Vừa mới ít phút đây thôi,
Vi còn chứng kiến cái cảnh huyên náo, hỗn độn của hàng trăm con người
dồn cục lại, giờ họ đang tản ra, tan loãng trong phòng chờ và lại mệt mỏi
trong cái dây người xếp hàng mua vé cho chuyến tàu sau.

- Kìa! Nhìn kìa. Hai mẹ con nhà kia có hai người lại chỉ mua được có

một vé, khổ thân quá! - Vân từ nãy để ý đến tiếng khóc sụt sùi và chị đã
nhìn thấy hai mẹ con nhà kia, cô chỉ cho Viên và Vi. Người mẹ chừng ngót
bốn mươi, cạnh chị là cô con gái cũng trạc tuổi Vi, cũng gầy guộc như cô,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.