NẮNG VỠ - Trang 81

Hai đứa ngồi xuống ghế móc thuốc lá ra hút. Anh Lực bồn chồn ngồi

xuống cạnh thằng Bọi, đưa mắt liếc nhìn chị Cật. Anh vừa nhận được tin
chẳng lành nhưng cũng không dám tâu với vợ ngay. Thằng Bọi đưa tay sờ
vào háng anh Lực, bị anh hất tay ra, cáu: Đùa vớ vẩn. Hai thằng trời đánh
cười khằng khặc văng cả đờm ra ngoài. Thanh niên tên là Mọt hỏi thằng
Bọi:

- Dạo này công việc thế nào?

- Ế lắm! Đám thanh niên ở vùng này vét sạch cả rồi. Mấy công ty xuất

nhập khẩu lao động đặt hàng mà có lấy được đứa nào đâu, bọn nước ngoài
sử dụng lao động tài thật! Giờ nông thôn chỉ còn hai loại là thừa mứa: Một
là lão nông già, hai là loại không ra già cũng không ra trẻ, loại lao động nhỡ
nhàng đông vô kể, còn khỏe mà chả biết làm gì, thế có chết không? Còn
trông vào mấy con mẹ đưa đi làm ô sin, kém lắm!

- Này! Tôi bàn với ông chuyện này. - Thằng Mọt hạ giọng, tiếng nhỏ

xầm xì. Anh Lực giả vờ không quan tâm nhưng cũng cố căng tai ra nghe
lỏm:

- Có sản phẩm mới đây. Ông xem xã ông có đứa nào muốn bán dương

vật không?

Thằng Bọi giật mình, lấm lét nhìn ra xung quanh, nói: - Tôi chỉ nghe

đến chuyện bán thận, cái này mới quá!

- Đúng. Thận cũ rồi. Sản phẩm này mới ra. Mới thì mới kiếm được!

- Cẩn thận. Luật pháp nó tõi ra thì chết! - Thằng Mọt khẩy ánh mắt về

phía anh Lực rồi nhìn thẳng vào mắt thằng Bọi đầy ngụ ý:

- Có luật nào cấm người ta phải nhịn nghèo không? Với lại chuyện

này dễ hơn bán thận. Đây là chuyện đổi chác chứ không bán mất như bán
thận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.