não rằng quyết định này là tốt hơn so với tất cả những thứ khác nó có thể
làm. Các mạng lưới thần kinh khác có thể tham gia trận chiến, đại diện cho
tất cả các lý do để chống lại ma túy. Nhưng trong một người nghiện, mạng
lưới thèm muốn ma túy sẽ thắng. Phần lớn những người nghiện ma túy
muốn cai thuốc nhưng thấy mình không thể. Cuối cùng họ trở thành nô lệ
cho sự thèm muốn.
Bởi vì vấn đề nghiện ma túy nằm ở não, có thể các giải pháp cũng từ đó
mà ra. Một cách tiếp cận là cân bằng sự kiểm soát ham muốn. Điều này có
thể đạt được bằng cách tăng cường sự chắc chắn và nhanh chóng của các
biện pháp trừng phạt - chẳng hạn, bằng cách yêu cầu những người phạm tội
ma túy phải trải qua kiểm tra ma túy hai lần mỗi tuần, và thời gian giam giữ
sẽ được áp dụng tự động và ngay lập tức với đối tượng bị phát hiện - do đó
không chỉ dựa vào việc quản chế từ xa. Tương tự như vậy, một số nhà kinh
tế gợi ý rằng sự giảm sút tội phạm ở Mỹ từ đầu những năm 1990 có được
một phần là do sự hiện diện ngày càng tăng của cảnh sát trên đường phố.
Theo ngôn ngữ của não, sự xuất hiện của cảnh sát kích thích các mạng lưới
tác động đến các hệ quả lâu dài.
Trong phòng thí nghiệm của tôi, chúng tôi đang nghiên cứu một cách tiếp
cận có tiềm năng hiệu quả khác. Chúng tôi đang đưa ra phản hồi thời gian
thực trong quá trình quét não, cho phép người nghiện cocaine có thể quan
sát hoạt động của não và học cách điều chỉnh nó.
Hãy gặp một trong những người tham gia của chúng tôi, Karen. Bà ấy
thông minh và tràn đầy năng lượng, và ở tuổi năm mươi, bà vẫn giữ được
một năng lượng trẻ trung. Karen đã nghiện cocaine trong hơn hai thập niên,
và qua mô tả chúng tôi đã thấy loại thuốc này hủy hoại cuộc sống của bà
như thế nào. Nếu thấy thuốc ngay trước mặt, bà ấy sẽ không còn lựa chọn
nào khác ngoài vớ lấy nó. Trong các thí nghiệm đang diễn ra, chúng tôi đưa
Karen vào máy quét não (chụp cộng hưởng từ chức năng - fMRI). Chúng tôi