nhớ từng chi tiết của bất kỳ người nào tại nhà hàng vào thời điểm đó, dù họ
luôn ở quanh bạn.
Điều đó có nghĩa là ký ức của bạn về bữa ăn sinh nhật đã bắt đầu biến
mất. Tại sao? Trước hết, bạn có một số lượng hạn chế các neuron, và tất cả
chúng đều được yêu cầu thực hiện công việc đa nhiệm. Mỗi neuron tham
gia vào các cụm kết nối khác nhau ở những thời điểm khác nhau. Các
neuron của bạn hoạt động trong một ma trận động của các mối quan hệ
chuyển dịch, và yêu cầu nặng nề liên tục đặt lên chúng là kết nối với các
neuron khác. Vì vậy, ký ức của bạn về bữa ăn sinh nhật đã trở nên lộn xộn,
khi các neuron “sinh nhật” phải đồng tham gia vào các mạng lưới ký ức
khác nhau. Kẻ thù của ký ức không phải là thời gian; mà chính là những ký
ức khác. Mỗi sự kiện mới cần phải thiết lập mối quan hệ mới giữa một số
lượng có hạn các neuron.
Điều ngạc nhiên là ký ức tưởng chừng đã mờ nhạt ấy dường như không
mờ nhạt với bạn. Bạn cảm thấy, hoặc ít ra là cho rằng bạn nhớ đầy đủ về ký
ức này.
Và ký ức của bạn về sự kiện thậm chí còn mơ hồ hơn. Trong khoảng
thời gian từ thời điểm bữa tối đó đến nay, hai người bạn của bạn đã chia tay.
Nhớ lại bữa tối đó, bây giờ bạn có thể nhớ nhầm những tín hiệu chỉ dấu báo
động. Cậu ấy có vẻ ít nói hơn bình thường? Có khoảnh khắc nào của sự im
lặng, lúng túng giữa hai người? Vâng, sẽ rất khó để biết chắc, bởi vì hiểu
biết trong mạng lưới của bạn giờ đây thay đổi những ký ức tương ứng tại
thời điểm đó. Bạn buộc phải chấp nhận rằng hiện tại của bạn có thể tô màu
cho quá khứ. Vì vậy, một sự kiện đơn lẻ có thể được nhận thức hơi khác
nhau bởi chính bạn ở các giai đoạn khác nhau trong cuộc đời.
SỰ SAI SÓT CỦA TRÍ NHỚ