trong những tình huống đáng sợ này?
Cách đây vài năm, tôi và các sinh viên đã thiết kế một thí nghiệm để giải
quyết câu hỏi mở này. Chúng tối khiến mọi người sợ hãi cực độ bằng cách
thả họ xuống từ độ cao 45 m trên không trung. Đó quả thực là tình huống
rơi tự do. Ngả lưng rơi tự do.
Trong thử nghiệm này, những người tham gia đã rơi xuống với một màn
hình hiển thị kỹ thuật số gắn vào cổ tay - một thiết bị được gọi là đồng hồ
đo cảm giác mà chúng tôi đã phát minh. Người tham gia ghi nhận những
con số mà họ có thể đọc trên thiết bị đó. Nếu thực sự có thể thấy thời gian
trôi chậm thì họ có thể đọc được các con số. Nhưng thực tế không ai làm
được việc đó.
ĐO LƯỜNG TỐC ĐỘ QUAN SÁT: ĐỒNG HỒ ĐO CẢM GIÁC
Để kiểm tra khả năng nhận thức về thời gian trong những tình huống đáng sợ,
chúng tôi đã thả rơi các tình nguyện viên từ độ cao 45 m. Tôi cũng tham gia ba
lần; cảm giác sợ hãi gần như không đổi. Trên màn hình, các con số hiển thị bằng
đèn LED. Mỗi khoảnh khắc, đèn được bật rồi tắt, tắt rồi bật. Với tốc độ bật tắt
chậm, người tham gia không gặp khó khăn trong việc ghi nhận các con số. Nhưng
với tốc độ nhanh hơn một chút, các hình ảnh bật tắt hòa lẫn với nhau, làm cho
những con số không thể nhìn thấy được. Để xác định liệu những người tham gia
có thực sự nhìn thấy các con số hay không, chúng tôi đã thả rơi mọi người khi
tốc độ bật tất đèn chỉ cao hơn một chút so với bình thương. Nếu họ thực sự nhìn
thấy các con số trong trạng thái chuyển động chậm - như Neo trong phim Ma trận
- họ sẽ không gặp khó khăn trong việc phân biệt các con số. Nếu không, tốc độ bật
tắt đèn để họ có thể nhìn ra những con số sẽ không khác so với khi họ đang ở trên
mặt đất. Kết quả? Chúng tôi đã thả rơi 22 tình nguyện viên, trong đó có tôi.
Không màn thể hiện nào khi đang rơi tốt hơn so với khi nó diễn ra trên mặt đất.
Mặc cho những hi vọng ban đầu, chúng ta không giống Neo.
Tốc độ bật tất chậm Tốc độ bật tất nhanh