▶
Dễ nhìn thấy số . •
▶
Không thể phân biệt các hình ảnh
Khi đồng hồ đo cảm giác hiện các con số từ từ, chúng ta có thể đọc được. Với
tốc độ cao hơn một chút, chúng ta không thể đọc được chúng.
Vậy tại sao Jeb và tôi nhớ lại những tai nạn của mình như thể nó đang
xảy ra trong trạng thái chuyển động chậm? Câu trả lời dường như nằm trong
cách ký ức của chúng ta được lưu giữ.
Trong những tình huống nguy hiểm, một vùng não được gọi là hạch hạnh
nhân (amygdala) được đưa lên trạng thái cao hơn, chỉ huy các nguồn lực
của phần não còn lại và buộc tất cả mọi thứ phải tham gia giải quyết tình
hình hiện tại. Khi hạch hạnh nhân tham gia cuộc chơi, những ký ức được
trải ra với độ chi tiết và phong phú hơn nhiều so với những hoàn cảnh bình
thường; một hệ thống trí nhớ thứ cấp đã được kích hoạt. Rốt cuộc, đó là tác
dụng của trí nhớ: theo dõi các sự kiện quan trọng, để nếu bạn đang ở trong
tình huống tương tự, não bộ sẽ có thêm thông tin cho những nỗ lực tồn tại.
Nói cách khác, khi mọi thứ đang đe dọa mạng sống, đó cũng là thời điểm tốt
để não ghi lại.
Tác động phụ thú vị nằm ở chỗ: não của bạn không quen với kiểu mật độ
đó của trí nhớ (nắp capo xe bị bẹp, gương chiếu hậu rớt xuống, người lái xe