NẮP BIỂN - Trang 50

“Em thấy anh nào cũng tử tế”.
“Ừ, chị thấy đá bào cà phê có vẻ là ý tưởng hay đấy. Nếu ta làm không

ngọt quá, nó sẽ hơi giống món kem granita của Sicily, có vẻ khá chất đấy.”

“Cái đoạn hai anh chị bàn về ý tưởng ấy nghe rất thích.”
“Em ưng cậu ta à?”
Nghe tôi hỏi, em lắc đầu.
“Không đâu, em không dễ rung động đến thế đâu. Em nghĩ chắc cuộc

đời này em chỉ yêu một, hai lần mà thôi.”

Những lời đó không hiểu sao lại có sức thuyết phục kỳ lạ, tôi cũng nghĩ

cô bé này thật sự sẽ như vậy.

“Thế à, thế chắc chị thuộc tuýp mặc cho dòng đời xô đẩy, vừa nhấm

nháp chỗ này chỗ kia một tí vừa trưởng thành dần thì phải.”

Tôi nói, rồi hỏi tiếp.
“Hajime đã từng có người yêu chưa?”
“Có chứ.”
Em ngẩng đầu lên, vừa cười vừa đáp.
Tít xa phía dưới con dốc là đường cái dẫn về nhà tôi. Qua những khoảng

trống giữa cỏ cây có thể nhìn thấy từng mảng biển lấp lánh.

“Chúng em hiện vẫn đang hẹn hò.”
“Anh ta hơn tuổi em à?”
“Sao chị biết?”
“Tự nhiên cảm thấy thế thôi. Có lẽ vì các bạn cùng tuổi sẽ khiến em thấy

còn trẻ con. Anh ấy làm nghề gì thế?”

“Anh ấy vốn là giáo viên dạy ở trường luyện thi, bây giờ đang dạy tiếng

Anh cho trẻ em không được đến trường do hoàn cảnh khó khăn như chiến
tranh, đói nghèo ở nước ngoài, gần như là dạy tình nguyện chị ạ.”

“Anh ấy có vẻ là người khá chững chạc nhỉ?”
“Nhưng mà, anh ấy đi biệt đến mức em không biết khi nào sẽ trở về đấy

chị. Em đã lâu lắm rồi không gặp anh ấy, đến mức giờ có nghe nói anh ấy
đã lấy vợ có con chắc em cũng không ngạc nhiên tẹo nào đâu.”

Em cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.