NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 184

nhận ra con đường, nhận ra thành phố với vẻ ngoài xa lạ, các sự vật thân
quen đã đổi khác một khi lòng mình buộc phải chia tay tất cả. Cậu ngoái
lại, đưa mắt nhìn khung cửa ra vào; từ nay các cánh cửa của ngôi nhà xa lạ
ấy đã đóng lại với cậu.
Về đến phòng mình, Goldmund chuẩn bị hành lý để ra đi.
Thực ra không có gì lắm để chuẩn bị, chỉ có việc chia tay. Trên tường treo
một bức họa do chính cậu vẽ, một Đức Mẹ Đồng Trinh dịu hiền, và ở đó
đây, những đồ vật của cậu, một chiếc mũ, diện để đi chơi, một đôi giày
khiêu vũ, một cuốn các bức vẽ, một cây đàn luých can và một số tượng nhỏ
bằng thạch cao do cậu nặn, đôi thứ quà tặng của các cô người yêu, một bó
hoa giả, một cốc uống rượu màu đỏ như thể hồng ngọc, một ổ bánh mì hình
trái tim đã khô khốc và một ít các đồ lặt vặt khác kiểu ấy mà mọi thứ đều
có lịch sử và ý nghĩa của nó, đối với cậu vốn thân thiết mà giờ đây chỉ còn
là những đồ vật cũ cồng kềnh, bởi lẽ cậu không thể mang theo bất cứ cái gì.
Tuy vậy, cậu đổi chiếc cốc màu hồng ngọc cho người chủ nhà để lấy một
con dao đi săn loại chắc chắn và đem ra sân mài cho bén; cậu bóp vụn ổ
bánh mì cho đan gà của người láng giềng ăn, đem biếu bức họa hình Đức
Mẹ Đồng Trinh cho bà chủ nhà và nhận lại của bà ta một món quà có ích:
một chiếc túi đi đường đã cũ bằng da và nhiều thức ăn dự trữ. Trong túi,
cậu nhét mấy chiếc sơ mi và mấy bức họa nhỏ cuộn quanh một đoạn cán
chổi, thêm nữa số thực phẩm. Những gì còn lại, đành phải bỏ.
Trong thành phố, có hơn một phụ nữ cậu thấy nên đến tạm biệt. Mới hôm
qua đây cậu còn nằm ngủ bên một cô trong số đó, không hề chia xẻ với cô
ta các dự định của mình. Khi người ta muốn đi lang thang thì hẳn phải như
thế. Không thể quá lưu tâm và vướng bận. Cậu không chào từ biệt ai ngoài
những người chủ nhà. Vào chiều tối, cậu đã gặp họ để hôm sau có thể lên
đường sớm.
Tuy vậy, vừa sáng cậu muốn rời ngôi nhà trọ không gây ra một tiếng động
nào thì có một người đứng chờ sẵn, mời cậu ăn cháo sữa ở gian bếp. Đó là
con bé gái trong nhà mới mười lăm tuổi, một đứa trẻ dịu dàng và hay đau
ốm, có đôi mắt đẹp nhưng chân có tật nên đi khập khễnh. Con bé tên là
Marie. Với bộ mặt mất ngủ và xanh xao, nhưng áo quần và đầu tóc tươm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.