NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 246

Hermann Hesse

Narcisse và Goldmund

Chương 17

O

n Chúa Jésus-Christ, cha nói trong khi đặt cây đèn trên bàn. Goldmund lâm
râm đọc bài hát lễ, mắt nhìn xuống đất.
Vị linh mục giữ yên lặng. Cha chờ đợi, không lên tiếng. Lo lắng,
Goldmund hướng về người ngồi trước mặt mình một cái nhìn dò hỏi.
Cậu nhận biết, trong lòng rất ngượng ngùng; người ấy không chỉ mặc trang
phục các cha ở Mariabronn mà còn mang huy hiệu tu viện trưởng.
Bấy giờ cậu nhìn mặt vị tu viện trưởng, một gương mặt gầy gò, với những
nét rõ và sáng sủa, đôi môi rất mỏng. Một gương mặt cậu đã quen biết. Như
dưới tác dụng một bùa mê, Goldmund nhìn diện mạo ấy trong một cốt cách
thuần của trí tuệ và ý chí. Với một bàn tay lưỡng lự, cậu cầm cây đèn nâng
lên cao và đưa lại gần mặt vị khách để có thể phân biệt rõ trong đôi mắt.
Cậu nhìn thấy, và cây đèn run rẩy trong bàn tay khi cậu đặt nó xuống mặt
bàn.
“Narcisse!” Cậu thầm thì, giọng nói như gió thoảng. Tất cả quay tròn quanh
cậu.
- Goldmund, đúng, tôi trước đây là Narcisse. Nhưng đã rất lâu, tôi không
mang tên ấy nữa. Chắc hẳn bạn đã quên. Từ khi là tu sĩ, tôi mang tên Jean.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.