NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 15

thế nào mình cũng được mời lên văn phòng uống nước trà, ba cũng bị mời
đến luôn, phê bình kiểm điểm gì gì đó? Không, nói không chừng tội này
chưa nặng đến mức phải làm kiểm điểm, cùng lắm là chép phạt sau giờ học
thôi? Chép bao nhiêu lần đây? Mười lần? Hay một trăm lần? Kêu Tần
Ương ở bên cạnh coi chừng? Á! Như thế chẳng phải lại tạo cơ hội cho nó
cười khinh mình sao!!!’

“Thẩm Tấn…” Chờ mãi mà cậu học trò nhỏ vẫn không nói lời nào,

phía trên bảng lão thái thái đành ướm lời gọi thử, “Nói cho cô biết, kết quả
của bài toán này là bao nhiêu?”

“Kết quả…kết quả là…” Thẩm Tấn nhìn chằm chằm vào quyển vở

luyện tập đang mở trên bàn, tiếng tim đập “bình bịch” càng lúc càng nổi rõ
bên tai, gấp đến mức như muốn phá tung lồng ngực mà lao ra ngoài, “kết
quả của bài này là…là…”

Cuối cùng, hít vào một hơi thật sâu, dứt khoát ngẩng đầu nhìn thẳng

vào gương mặt tràn đầy vẻ thiết tha kỳ vọng của lão thái thái, trong giờ
phút đó, nhóc tì lớp hai Thẩm Tấn thấy mình sao mà giống một cảm tử
quân chân chính đến lạ. Người chiến sĩ đầu đội trời chân đạp đất ấy, chỉ
chốc nữa đây sẽ hy sinh oanh liệt dưới bàn tay sắt của lão thái thái dữ dằn
kia, không những thế, còn có màn cười nhạo phụ hoạ của kẻ địch Tần
Ương… Cái thằng khó ưa đó nhất định sẽ đứng bên cạnh, vừa cười cợt vừa
chứng kiến mọi chuyện cho đến khi chiến sĩ chết thẳng cẳng mới thôi!

Ngay lúc ấy, một bàn tay ai đó từ bên cạnh bỗng đưa sang trước mặt

Thẩm Tấn, nhanh nhẹn cầm lấy một góc giấy cửu cung cách dịch đi một
góc, khiến cho một hình thoi bỗng nhiên hiện ra rõ rành rành trước mặt
Thẩm Tấn, quen thuộc vô cùng. Cậu nhóc cứ thế ngẩn ra mà nhìn. Hoá ra
ngay từ đầu là do cậu sơ ý mà đặt sai vị trí của dụng cụ.

“Giỏi lắm!” Thẩm Tấn vừa dứt câu trả lời, nét mặt lão thái thái đã đầy

vẻ hân hoan, cao giọng khen ngợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.