NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 151

Thật là kiên nhẫn mà. Tần Ương than thầm một câu, ấn phím nghe:

“Valentine vui vẻ.”

Đầu dây bên kia hồi lâu vẫn không trả lời, sau mới vang lên một giọng

yếu ớt: “Đã đi đâu vậy?”

“Đường Đường muốn đổi điện thoại, sẵn tiện đưa nhỏ đi dạo một

vòng.” Cũng không hẳn là đưa đi, chỉ là cô bạn phụ trách chủ chi, còn cậu
thì chủ trì việc khuân vác.

Bên kia lại im lặng, lúc sau mới nói: “Không thích nghe con nhỏ đó

nói nhảm.”

“Hnm.”

Giọng Thẩm Tấn đầy giận dỗi: “Thật đó!”

“Biết rồi.” Tàu điện lại đến trạm, rất nhiều người tranh nhau xuống,

tiếng ồn nổi lên khắp xung quanh, giọng nam nữ lấn át cả đám đông, “Hôm
nay không đi đâu à?”

“Chẳng có ai cả.”

“A…”

“Thật đó.”

“Nhỏ lần trước thì sao?”

“Chia tay rồi.”

“Đểu quá.”

Nhận ra một cô nhóc xinh xắn đang đứng trước mặt mình, Tần Ương

liền đứng dậy nhường lại chỗ ngồi. Người mẹ ở bên cạnh vội vàng bảo con:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.