NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 157

“Lần sau, tôi sẽ làm thế.”

Lưỡi kiếm sắc bén mà xuyên qua tim.

.

………

Ngày nghỉ thanh nhàn khiến người ta cũng trở nên lười biếng hơn hẳn.

Dễ thấy nhất là ở việc cứ muốn ngủ mãi không dậy, thời gian rời giường so
với mọi hôm cũng đâm ra trễ nãi muộn màng. Có đôi khi, rõ ràng đã tỉnh,
thế nhưng chăn gối lại ấm áp đến mức quyến luyến lòng người. Đôi bên cứ
âm thầm mà dằng dai qua lại, cuối cùng cũng tự nguyện đầu hàng, nằm lại
trong chăn. Cũng nhân thời gian lơ mơ ấy mà nghĩ ngợi lung tung, suy
ngẫm này nọ, cảm thấy đưa bạn gái đi dạo phố thực sự là cực hình khủng
khiếp nhất đối với bọn con trai. Hôm qua chỉ theo tháp tùng Đường Đường
đi mua một chiếc di động mới thôi, về đến nhà đã nghe cơ thể rã rời kêu
đau than nhức. Vừa lên giường nằm đã chìm sâu vào giấc ngủ, đến lúc
hừng đông mơ màng trở mình tỉnh giấc, lại bỗng nhớ đến chuyện cũ của
năm trước. Thực sự là…

Tần Ương tự cười giễu mình, khóe miệng vừa mới cong ra, mi mắt

cũng vô thức nhướn lên. Nụ cười lưng lửng vừa ra khỏi khóe môi, còn chưa
thành hình rõ ràng, đã bỗng nhiên đông cứng ngay tại chỗ. Không khí bên
trong phòng dường như có chút gì đó kỳ lạ, cùng với một hơi nóng nhè nhẹ
nhột nhạt cứ không ngừng phả vào mặt cậu. Cơn buồn ngủ nhanh chóng bị
xua đi, đôi mắt nhắm chặt cũng nhanh chóng mở bừng. Hình ảnh đầu tiên
trông thấy chính là một ai đó kề bên, đang chăm chú nhìn mình. Trong nhất
thời bị dọa cho giật nảy, chút ngái ngủ còn lại cũng lập tức bị thổi bay.

“Con heo lười, còn ngủ nướng hơn cả người ta!” Thẩm Tấn hình như

rất vui vẻ, gương mặt bừng bừng hưng phấn, giọng nói rộn rã ngân vang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.