NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 155

nhốt mình trong phòng học, tuy mệt mỏi rã rời nhưng vẻ hưng phấn trên
mặt Thẩm Tấn vẫn không sao giấu đi được.

Lễ tình nhân năm nào cùng thế, các cửa hàng quanh trường luôn có

những chương trình giảm giá ưu đãi để thu hút khách hàng. Tám giờ tối,
chỉ còn mỗi một quán trà sữa kia còn mở cửa, lúc tính tiền, cô nhân viên
thu ngân còn cười cười gửi tặng thêm một thanh chocolate nho nhỏ. Cho
đến tận khi chuyến xe cuối ngày đã xuất phát rời bến và lãng đãng trôi đi
giữa một thành phố đã lên đèn, hai bên vẫn còn đang tranh nhau xem ai là
kẻ được phần thanh chocolate ấy. Dù chỉ vỏn vẹn mấy tiếng đồng hồ nữa
thì cái gọi là ‘lễ tình nhân’ này cũng đã trôi qua thì vẫn có tư vị ngọt ngào
của riêng nó.

Chuyến xe cuối ngày khá đông hành khách, đa số đều là bọn học sinh

cuối cấp đang trên đường trở về nhà, mệt mỏi gác đầu vào cửa xe ngủ gà
ngủ gật. Tìm mãi, mới có một ghế đơn bên cạnh cửa sổ phía cuối xe. Thẩm
Tấn ngồi trên ghế, Tần Ương ngồi trên đầu gối cậu ta. Khoảng cách chật
hẹp khiến đôi bên gần như kề sát bên nhau, trà sữa nóng rực lan qua lớp vỏ
mỏng manh phủ khắp các đầu ngón tay, rồi lan dần đi khắp toàn thân.

Bên ngoài xe, gió lạnh thổi rin rít, đập thình thình vào cây cối và bảng

hiệu hai bên đường. Tần Ương lười biếng dựa vào người Thẩm Tấn, quay
đầu nhìn lại, chỉ thấy quãng đường xe vừa đi qua, những dải lụa cầu vồng
năm màu tung bay phần phật trong gió. Những sắc màu rực rỡ cứ thế loang
dần vào lòng bóng đêm sâu thẳm.

“Bạn gái cậu đâu rồi?” Nhớ lại, trên đường về ngày hôm qua, có kẻ

nào đó đã nhắc đi nhắc lại không biết mệt chuyện mình có hẹn ngày hôm
nay.

“Bị ba đón đi rồi. Nhỏ ấy muốn thi vào đại học B.” Đó là trường đại

học danh giá nhất cả nước. Lơ đãng, ngón tay Thẩm Tấn chạm vào thân
bình trà sữa, cũng ôm chặt lấy tay Tần Ương. Cảm giác ấm áp dễ chịu, nhờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.