NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 166

hoàn thành và đã có thể đưa vào sử dụng. Từ học kỳ sau sẽ chính thức bắt
đầu.

Tần Ương đã từng hỏi qua Lão Ban: “Cậu có biết học viện nào sẽ

chuyển đi hay không?”

Lão Ban chắp tay suy ngẫm một chút, trả lời: “Nghe nói là đa số,

nhưng học viện của chúng ta thì ở lại.”

Là một người tham gia và hoạt động tích cực trong hội sinh viên

trường, những chuyện thuộc diện nội bộ quan trọng Lão Ban biết được so
với bọn Tần Ương chỉ có hơn chứ không kém.

“Học viện Nhuyễn Kiện thì sao?”

“Sẽ dời đi. Còn rất nhanh là đằng khác.”

Ngực mơ hồ hiện lên một tia nhói đau. Bên ngoài cửa sổ, màn đêm đã

buông xuống từ lúc nào, khiến Tần Ương không khỏi nhớ đến quang cảnh
ảm đạm của bầu trời trong cơn mưa hôm tốt nghiệp sơ trung năm nào.

Lúc tiếng chuông điện thoại di động vang lên thì Tần Ương đã ngà

ngà say. Nói là mời rượu chúc mừng, thật ra cũng chỉ là viện cớ, vì nói cho
cùng, bọn sinh viên đại học họp mặt nhau có khi nào không phải một trận
không say không về? Ban đầu, Tần Ương vốn chỉ định ngồi bên cạnh góp
vui mà thôi, từ lúc nào tâm tình biến chuyển, rượu rót vào trong chén,
người khác ngửa đầu cạn say, cổ họng mình cũng sinh ra cảm giác nóng rát
say người.

Đường Đường hiếu kỳ tìm kiếm khắp xung quanh: “Di động của ai

đang kêu thế nhỉ?”

Lúc này Tần Ương mới ý thức được âm thanh ấy là từ phía mình phát

ra. “Gọi mà không nghe, gọi mà không nghe, gọi mà không nghe,…” Là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.