NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 178

“Nè!” Thấy Tần Ương mãi không nói lời nào, Đường Đường thẳng tay

nhéo vào tay cậu bạn.

Tần Ương ôm cánh tay đau, lúc này mới tỉnh táo lại được một chút:

“Gì thế?”

“Sau khi khai giảng, mỗi buổi sáng phải mang đến ký túc xá của tôi

một cái bánh bao, một phần trứng luộc trong nước trà, cộng thêm một hộp
sữa bò. Bánh và trứng yêu cầu phải còn nóng nhưng sữa bò thì âm ấm là
được rồi. Cảm ơn trước, làm phiền rồi.” Bà má trẻ ngẩng đầu nhìn lên,
không chút khách sáo ra giá, vừa nói vẻ mặt vừa hiện lên rõ ràng một ý tứ,
đừng mong trả giá.

“Vì sao?” Tần Ương có chút không hiểu.

Đường Đường kiêu hãnh nhếch miệng cười, mặt lộ rõ vẻ thông cảm:

“Bổn cô nương lên sân khấu, phí dĩ nhiên không rẻ rồi.”

Chớp mắt, một nụ cười lại chậm rãi nở ra.

Đường Đường ngẩng đầu nhìn Tần Ương, giữa buổi trưa hè nắng đổ

vàng thành phố, gương mặt trong sáng của cô gái nhỏ lại tỏa ra ánh cười
lấp lánh của một buổi sớm mai trong lành: “Tần Ương, cậu luôn rất rõ ràng
cậu muốn cái gì, hơn nữa, cậu biết rõ làm thế nào để đạt được cái cậu
muốn.”

Tần Ương vẫn ôn hòa như trước, đôi kính trắng che đi phần nào ánh

mắt đen thẳm phía sau: “Tiểu thư quá khen.”

“Như thế, tên đó thì sao?” Đường Đường đánh mắt về một góc xe, hấp

háy, “cậu sẽ làm sao đây?”

Tần Ương cũng lơ đãng lướt mắt nhìn quanh: “Rau trộn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.