NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 179

“Rau trộn cái gì?”

Đám đông xung quanh bỗng nhiên dạt ra một khoảng trống, nhường

chỗ cho một gương mặt nhễ nhại mồ hôi xuất hiện liền ngay sau đó. Quý bà
váy hoa bực bội kêu lên: “Trời ơi, chen cái gì mà chen dữ thế? Có cái gì
đâu mà chen chớ?”

Cậu thanh niên điển trai nhanh nhẹn quay sang, nở ra một nụ cười tươi

tắn xin lỗi: “Thật ngại quá.”

Sau lại quay sang bên phía Tần Ương: “Đang nói gì thế?”

“Không có gì.” Tần Ương không nói không rằng bước qua một bên

gần đó, tránh được hai tay Thẩm Tấn. Cái ôm như mọi khi cũng vì thế mà
rơi vào khoảng không đầy gượng gạo giữa đôi bên.

Một tia xấu hổ lướt nhanh qua mặt Thẩm Tấn. Đường Đường chừng

như vô ý mà cười cười, nhưng cũng không nói gì thêm.

Xuống xe, nhà Đường Đường ngược lại với đường về của hai người

bọn họ. Cô nhỏ đứng lại một lúc, trông theo cái bóng của hai cậu con trai ở
phía xa xa. Lúc đầu là một trước một sau, rồi dường như không cam chịu
như thế, người phía sau bèn rảo bước nhanh hơn, chẳng mấy chốc đã sóng
vai song song đi cùng kẻ phía trước. Trong nắng, hai cái bóng đổ dài trên
mặt đất, giống hệt như nhau, chỉ hơn kém một chút về chiều cao mà thôi.

Mọi người trước nay vẫn thường nói, vợ chồng hai người chung sống

cùng nhau trong một thời gian dài, bất luận là thói quen sinh hoạt hay hình
dáng, cũng tự nhiên trở nên rất giống nhau. Hiện tượng như thế, người ta
gọi là “vợ chồng tương thông”.

………

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.