NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 206

còn rất trẻ, từ đó về sau luôn mặc đồ đen, dáng vẻ ảm đạm, trong giọng nói
cũng mang theo nhiều cảm xúc pha lẫn vào nhau hệt như tiếng mẹ vừa gọi.

Sau khi tỉ mỉ xem qua mấy lần hình chụp X-quang, bác sĩ đưa ra kết

luận cuối cùng: gân ở gót chân bị trật rồi, cần phải nằm viện làm phẫu
thuật, còn phải nghỉ ngơi nhiều hơn. Vừa hay trong thời gian này ba Tần
Ương lại đi công tác xa nhà, thế là mọi chuyện tự nhiên lại rơi cả xuống
trên đầu Tần Ương.

Mẹ Tần Ương đau lắm, cứ rên xiết mãi, có lúc còn lay hỏi con trai

mình: “Có khi nào má không đi được nữa không con? Bị què đó? Khó coi
lắm.”

Tần Ương chỉ có thể kiên nhẫn trấn an bà hết lần này đến lần khác:

“Không có đâu, bác sĩ bảo là bị thương nhẹ thôi mà.”

Thẩm Tấn mang máy vi tính xách tay đến cho bà xem phim. Nhờ thế

mà không còn suốt ngày để ý và than khóc về cái chân đau nữa, thay vào
đó, lại xem đi xem lại bộ phim đầy nước mắt trên mạng: “Không phải đâu,
không phải đâu nương nương… Nương nương ơi, không phải như thế đâu,
không phải mà…”

‘Đó là sao hả, cậu mau nói gì đi chứ…’ Tần Ương và Thẩm Tấn đứng

bên cạnh, len lén nhìn nhau, mồ hôi lạnh túa ra đầy đầu.

………

Một giây nghỉ ngơi còn chưa có, ban quản lý cơ sở hạ tầng đã đến

trước nhà gõ cửa tìm người. Hàng xóm dưới lầu than phiền, dạo này nhà vệ
sinh tầng trên nước cứ rỉ xuống liên tục, khiến cho tường phòng ngủ bị
bong ra cả mảng to, nghi là do đường ống nhà Tần Ương bị hư hỏng ở chỗ
nào rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.