NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 217

Chống hai tay xuống giường làm điểm tựa, khóe miệng Tần Ương khe

khẽ cong lên: “Đằng ấy dựa vào đâu để nói như vậy?”

Thân thể ấm áp gần kề, Thẩm Tấn cứ từng chút một nghiêng người về

phía trước tìm kiếm. Câu nói còn chưa dứt, Tần Ương đã ngã xuống
khoảng giường sau lưng, gương mặt Thẩm Tấn ở ngay phía trên cậu, đôi
mắt giam chặt cậu, hơi thở quấn lấy cậu, khoảng cách chỉ còn là một cái gì
đó rất tượng trưng mà thôi: “Chi bằng để tôi nói cậu biết mặt cậu vì sao lại
đỏ lên như thế, còn nữa…”

Ngôn ngữ trong phút chốc bị nhốt kín giữa nụ hôn chớm nở, đầu lưỡi

nóng ấm như lửa đỏ, nhiệt độ chân thật và mãnh liệt, chỉ cần chạm vào,
toàn thân tan biến. Cách một lớp quần áo vẫn không ngăn được khát khao
trong lòng Thẩm Tấn, nụ hôn trượt từ môi xuống cổ, dừng lại ở xương quai
xanh, sau cùng đọng lại ở hai điểm hồng tươi trước ngực, lưu luyến không
rời.

Khoang miệng ấm áp vây ủ hai đầu nhũ tiêm mẫn cảm, ma sát chậm

rãi gây ra khoái cảm khôn cùng. Dần dần, một sức nóng âm ỉ sinh ra nơi
vùng bụng dưới, lan đi khắp cơ thể, khiến cho hơi thở của Tần Ương cũng
trở nên nặng nề hơn: “Thẩm Tấn, cậu dùng phía dưới của mình để nghĩ hay
sao?”

“Ha ha…” Thẩm Tấn cười to mấy tiếng, ranh mãnh dùng hạ thân đang

dần dần ngạnh cứng của mình dụi nhẹ vào người Tần Ương, “Bởi vì phía
dưới tương đối thành thật mà.”

Vật thể rắn rỏi mang theo độ nóng kinh người hết lần này đến lần khác

đụng chạm nơi hạ thân mẫn cảm, cảm giác đó khiến cho Tần Ương sợ run,
chỉ có thể hít thở sâu từng hơi một, cả gương mặt từ lâu đã đỏ ửng không lý
do.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.