NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 37

Báo chí nói, thoạt nhìn ngỡ như đó là việc làm hoàn toàn vì lo nghĩ

cho con, nhưng thật ra lại khiến cho con trẻ đau khổ hơn ai hết.

Thẩm Tấn nghĩ gì trong lòng, Tần Ương không biết. Việc duy nhất

Tần Ương có thể làm là yên lặng nhìn theo một lần rồi hai lần cậu ta bị giáo
viên gọi lên văn phòng quở trách. Vấn đề thì rất rất nhiều: kết quả học tập
vì sao mỗi ngày mỗi kém, bài tập giao về vì sao chẳng thấy nộp bao giờ, vì
sao nhuộm vàng cả mái tóc, vì sao khi đến trường luôn mặc những bộ quần
áo rộng thùng thình chẳng giống ai,…

Thẩm Tấn sa ngã rồi, Thẩm Tấn đánh bạn với đám thiếu niên bất

lương ngoài trường học, Thẩm Tấn học đòi chuyện yêu đương, cùng với cô
nữ sinh Ban Hoa – “mỹ nữ như vân” ở lớp bên cạnh. Mỗi ngày đều cưỡi xe
đạp đưa rước cô bạn đến trường, giờ giải lao thì mua các thứ quà vặt mang
sang tận lớp, lúc nghỉ trưa thừa ra bao nhiêu thời gian rảnh, hai người đều
dành trốn lên sân thượng, trò chuyện say mê.

Nghe nói lúc cô nữ sinh đó vì đến kinh kỳ mà đau bụng, Thẩm Tấn đã

cố ý cúp tiết trốn ra khỏi trường tìm mua thuốc giảm đau đem vào…Mỗi
một chuyện đều là nghe nói. Tỷ như hai người họ hết giờ học thường lén ở
lại, nắm tay nhau, ôm nhau, hôn nhau. Tỷ như bữa tiệc sinh nhật của đứa
bạn cùng nhóm hôm nọ, hai người lén tách khỏi đám đông, trốn vào một
phòng vắng hơn hai giờ vẫn chưa thấy ra… Rồi sau đó, bọn họ chia tay.
Thẩm Tấn nhanh chóng có niềm vui mới, lại đều đặn diễn đi diễn lại lại
những hành động như cũ: đưa rước, mua quà vặt, mua thức uống, mua
thuốc giảm đau… Còn Ban Hoa, chỉ trong một đêm đã tiều tuỵ đi rất nhiều,
đi học thì nhiều lần khóc thầm, khóc đến mức hai mắt đều sưng đỏ lên như
hạt cây hạch đào.

“Chỉ thấy người mới cười, không biết cố nhân khóc.” Bạn cùng bàn

của Tần Ương có lần vờ ra vẻ sâu xa triết lý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.