NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 46

phía dưới. Tần Ương ngồi im, tim đập dồn trong ngực. Một góc bài thi
cũng đã bị mồ hôi tay thấm ướt cả rồi.

Phía sau bỗng vang lên một loạt âm thanh khác thường, Tần Ương còn

chưa kịp trấn tĩnh lại, ai đó đã bất ngờ thò tay qua vai cậu giật lấy bài thi
đang cầm trong tay.

Theo bản năng, Tần Ương lập tức xoay người theo với tay giật lại,

trong lúc vội vàng vô tình va phải hộp bút trên bàn, khiến nó rơi ngay
xuống đất, gây nên một tiếng động chói tai. Âm thanh vang cao rõ ràng
giữa phòng thi yên tĩnh, khiến cho hết thảy mọi người đều rất nhanh quay
đầu nhìn về phía cậu.

“Sao thế?” Thầy giám thị đã đi xa một quãng cũng quay người nhìn

lại.

Thẩm Tấn vốn đã cầm được bài thi của Tần Ương trong tay, nhưng lúc

này có lấy được cũng như không, đành lợi dụng lúc mọi người không để ý
đến mình mà kín đáo buông tay. Tờ giấy phiêu phiêu đáp xuống mặt đất.

“Không có việc gì ạ.” Tần Ương vừa đáp vừa vội vã cúi người nhặt

nhạnh các thứ, lúc vừa thẳng người ngồi lên thì Thẩm Tấn đã ghé vào bên
tai cậu nhàn nhạt buông ra từng chữ một.

“Diễn hay lắm.”

Những giờ thi sau đó, Thẩm Tấn cũng không đả động đến Tần Ương

thêm lần nào nữa. Vài lần nhân cơ hội thầy giám thị không chú ý đến, Tần
Ương lén quay xuống xem thử cậu ta. Chỉ thấy Thẩm Tấn nằm hẳn ra bàn,
bài thi kê bên dưới cánh tay ngoại trừ vài dòng nguệch ngoạc cho có, tất cả
phần còn lại đều là giấy trắng bỏ trống.

——

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.