NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 63

Cảnh ấy để cho Thẩm Tấn trông thấy, ánh mắt lập tức ánh lên một tia

tinh quái, giả thành một giọng eo éo không giống ai ngân nga hô hào:
“Chao ôi, thái tử gia, mau mau đến thái y viện điều trị dăm ba năm rồi hãy
trở lại a~”

Tần Ương ngó lại thì thấy thương tích trên mặt Thẩm Tấn vẫn còn

nguyên như cũ, những vết bầm và trầy xước rướm máu đều chưa từng được
chăm sóc qua. Nghĩ nghĩ một hồi bèn nảy ra ý tốt. Thế nên mới có chuyện
đôi bên đấu khẩu nhau đã đời rồi lại quay sang ôn nhu dịu dàng chăm sóc
thương tích cho nhau như ngay lúc này đây.

Chỉ tội cho Thẩm Tấn, nào hay biết mình đã đắc tội ‘thái tử gia’ lúc

nào, mỗi lúc đau quá lại chỉ luôn mồm kêu lên oai oái: “Nè nè, nhẹ tay một
chút đi!” mà không hay không biết ‘thái tử gia’ đang lợi dụng chuyện tư để
trả thù chuyện còn tư hơn.

Đáp lại, Tần Ương chỉ nhấn mạnh tay một cái: “Đáng đời!”

Thẩm Tấn bĩu môi lẩm bẩm: “Còn không phải do cậu gây nên? Bây

giờ nghĩ lại mà lương tâm vẫn chưa cảm thấy cắn rứt nữa à…”

Hai mặt phòng học đều trổ những ô cửa lớn thông ra bên ngoài, bốn bề

sáng sủa sạch sẽ, gió mát phất phơ thổi vào. Vườn hoa nhỏ bên dưới lầu,
cây thuỷ sam mới trồng năm nào giờ đây giờ đã cao lớn vươn thẳng đến tận
lầu ba. Kỳ kiểm tra này đề ra không quá khó, nhóm người Đường Đường
Xuyến Xuyến làm xong bài tập từ sớm, hiện giờ đang chụm đầu ở góc bên
kia mà chuyện phiếm nói cười vui vẻ với nhau.

Tần Ương hỏi Thẩm Tấn: “Gia sư ba cậu mời cho cậu là ở đâu thế?”

“À, trường J ấy.” Ấy chính là ngôi trường trọng điểm tốt nhất của khối

cao trung trong thành phố.

“Học kỳ này đi học mấy lần rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.