NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 83

đủ một tháng mới thôi. Bọn học sinh ám ảnh đến độ kêu bất kỳ đứa nào mở
miệng ra là cũng có thể ê a đọc được: “Liêm Pha giả, triệu chi lương tương
dã…” [2]

Cũng bởi thế mà Thẩm Tấn đối với vị giáo viên này bất mãn vô kể:

“Tụi bây coi Lão Du, người gì đâu vừa cao vừa ốm, hệt như một cây sào
trúc. Thử mặc vào nguyên bộ đồ xanh coi, sẽ giống y như là Phạm Tiến
vậy! Không đúng, không đúng, Phạm Tiến người ta tốt xấu gì cũng là một
nhà nho…Khổng Ất Kỷ, phải, nói ổng là Khổng Ất Kỷ thời nay thì đúng
hơn!”[3]

Bốn phía rộ lên tiếng cười hưởng ứng, nhưng Thẩm Tấn vẫn chưa hả

được ấm ức trong lòng, phải quay đầu sang hỏi Tần Ương mới chịu: “Tần
Ương, cậu nói coi có đúng không?”

Lúc này, Tần Ương đang bắc ghế đứng trên bảng cầm thước kẻ vẽ vời

gì đó. Vào học chưa được bao lâu, cậu đã được thầy chọn làm uỷ viên cho
hội tuyên truyền của trường, thế cũng tức là nhiệm vụ ra báo bảng hàng
tháng cũng thuộc về Tần Ương nốt. Dĩ nhiên là cậu không làm một mình.
Bên cạnh đó cũng có các bạn khác phụ trách những phần như viết văn vẽ
tranh, nhưng khổ nỗi họ đều là con gái cả, thế nên nhiệm vụ vinh quang leo
trèo kẻ bảng này ngoài thân con trai duy nhất làTần Ương ra thì còn ai
khác?

Gọi một tiếng, thấy Tần Ương chẳng thèm để ý đến mình, Thẩm Tấn

đời nào chịu thôi, lại ầm ĩ kêu to hơn nữa: “Bớ~~~Tần Ương!”

Tần Ương lúc này mới cau mày quay đầu lại: “Nếu cậu rảnh rang như

vậy thì đem bài cổ văn khi nãy dịch sang văn hiện đại đi, coi chừng chiều
nay Lão Du khảo bài gọi ngay cậu cho xem.”

“Sế, dịch thì dịch.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.