Lúc này, trong tình trạng khẩn cấp, Able ở vào vị thế buộc phải cấp một
khoản cho vay tiêu dùng từ khoản cá tiết kiệm trước đó của mình, để hai
anh bạn quý có cái ăn trong khi ốm đau, để họ bình phục mà còn đi làm trở
lại. Mặc dù hiểu rằng rủi ro bị xù nợ là cao, nhưng Able cũng thấy rõ rủi ro
của việc không cho vay còn cao hơn nhiều. Khác với cho vay tiêu dùng
thông thường, nếu khoản cho vay khẩn cấp không được thực hiện, Baker và
Charlie có thể sẽ chết và hòn đảo sẽ mất đi một phần năng lực sản xuất của
nó.
KIỂM TRA THỰC TẾ
LIỆU ABLE CÓ THẾ MỞ RỘNG TÍN DỤNG HAY KHÔNG?
Khi đối diện khả năng suy giảm kinh tế, các chính trị gia và giới ngân
hàng thường thảo luận về sự cần thiết phải "mở rộng tín dụng" bằng cách
tăng lượng tiền sẵn sàng để cho vay. Nhưng liệu việc này có thể thực hiện
bằng mệnh lệnh hay không? Xét trong hòn đảo của chúng ta, làm sao Able
có thể cho vay nhiều cá hơn so với số cá mà anh ta để dành trước đó? Nói
cách khác, tổng cung tín dụng của hòn đảo bị hạn chế bởi tổng cung của tiết
kiệm.
Cần lưu ý rằng nếu trước đó Able đã sử dụng khoản tiết kiệm để cho vay
tiêu dùng không hiệu quả, thì giờ đây anh ta sẽ không còn khả năng cho
vay khẩn cấp nữa.
Thực sự mà nói, các khoản tiết kiệm có thể xem là một vấn đề sống còn
của xã hội.
Thật không may là người ta chấp nhận một cách rộng rãi rằng: để thúc
đẩy các hoạt động mà các chính trị gia và lý thuyết gia xã hội cho là có lợi,
Chính phủ thường tìm cách gây ảnh hưởng lên việc phân bổ nguồn tiết
kiệm. Điều này được thực hiện qua một loạt bảo lãnh cho vay của Chính
phủ, các khoản hoàn lại thuế đã đóng hay phạt thuế do không khai hay
đóng thuế đúng hạn với cá nhân và tổ chức.
Với những biện pháp có chủ đích đó của Chính phủ, kết quả sẽ là việc cá
nhân / doanh nghiệp sẵn sàng đi vay nhiều hơn, còn các ngân hàng cũng
sẵn sàng cho vay nhiều hơn với một số loại hình cho vay nhất định. Nhiều
nguồn lực của xã hội sẽ hướng về hoạt động tín dụng được cổ súy đó,