NẾP CŨ - TIẾT THÁO MỘT THỜI - Trang 134

133

Tinh thần trọng nghĩa phương Đông

bảo Võ Tánh và Ngô Tòng Chu bỏ thành mà ra, nhưng Võ

Tánh đã trả lời nhà vua:

- Quân tinh nhuệ của Tây Sơn dồn cả ở Bình Định, xin

đừng lo việc giải vây, hãy kíp ra đánh Phú Xuân thì hơn.

Vua Gia Long y theo kế ấy nên tháng năm năm sau, Tân

Dậu 1801, thì lấy được Phú Xuân. Trong khi ấy thành Bình

Định vẫn bị vây. Lương thực trong thành đã gần hết, dân tình

thật là khổ sở. Võ Tánh liệu thế không chống nổi liền viết

thư sai người đưa cho Trần Quang Diệu, đại ý nói: Mình làm

tướng phải chết theo thành, nhưng xin tha cho quân sĩ và dân

chúng. Sau đó Võ Tánh ngồi lên lầu bát giác, sai quân chất

củi khô chung quanh rồi nổi lửa đốt để tự thiêu mình.

Hiệp trấn Ngô Tòng Chu cũng uống thuốc độc chết theo

Võ Tánh.

Trần Quang Diệu chiếm lại được Bình Định, cảm lòng trung

nghĩa của Võ Tánh và Ngô Tòng Chu, đã cho an táng thi hài

của hai người theo đúng lễ nghi và cũng thể theo lời yêu cầu

của Võ Tánh, không giết một quân sĩ hay người dân nào.

Ở đây, nghĩa khí của Võ Tánh và Ngô Tòng Chu đã cảm

hóa được cả kẻ thù. Phận mình làm tướng chết theo thành đã

đành, trước khi chết lại xin với quân địch tha thứ cho nhân

dân và quân sĩ, thực là đáng khen vậy.

Trần Quang Diệu cũng là người chuộng nghĩa nên kính

trọng những người biết vị nghĩa quên mình, dù người đó là

kẻ địch của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.