NẾP CŨ - TIẾT THÁO MỘT THỜI - Trang 136

135

Tinh thần trọng nghĩa phương Đông

sức ngăn bước tiến của quân chúa Nguyễn. Với trí dũng hơn

người, ông đã thắng nhiều trận khiến cho đối phương phải

khiếp. Không những thế ông lại là người rộng lượng, biết

bao dung nên đã cảm hóa được Vũ Văn Dũng, người vẫn thù

nghịch, trở nên người bạn thân sinh tử.

Năm Tân Mão (1801) sau nhiều tháng bao vây, ông đã hạ

được thành Bình Định do Võ Tánh và Ngô Tòng Chu chống giữ.

Lấy được thành nhưng ông không giết hại tướng địch và

không động đến nhân dân. Không những thế ông còn liệm

táng Võ Tánh và Ngô Tòng Chu là hai tướng của chúa Nguyễn

đã tử tiết theo thành.

Năm sau được tin quân Tây Sơn thua ở Trấn Ninh, ông

liền cùng Vũ Văn Dũng bỏ thành Quy Nhơn đem binh tướng

đi đường thượng đạo qua Ai Lao ra Nghệ An để hội với vua

Cảnh Thịnh lo sự chống giữ.

Lúc này quân chúa Nguyễn đã chiếm được Phú Xuân, và

tháng năm năm đó Nguyễn Vương lên ngôi vua và đặt niên

hiệu là Gia Long.

Lên ngôi rồi, vua Gia Long cử quân tiến đánh và chiếm được

Nghệ An do tướng Tây Sơn là Nguyễn Văn Thuận trấn giữ.

Bấy giờ Trần Quang Diệu từ Quy Nhơn đã ra tới châu

Quy Hợp, xuống huyện Hương Sơn, thấy Nghệ An thất thủ,

ông cùng vợ là nữ tướng Bùi Thị Xuân lên đường định ra

Bắc, bao nhiêu quân sĩ đều bỏ cả. Vợ chồng ông đi tới huyện

Thanh Chương thì bị bắt. Vũ Văn Dũng chạy ra đến Nông

Cống cũng bị bắt.

Vua Gia Long, thấy ông là người có tài, có ý muốn dụ hàng

để trọng dụng. Ông đã khẳng khái trả lời nhà vua:

- Nhà vua thắng là ở trời, chứ không phải ở tài mình. Tôi

nay thất thế. Ngài muốn làm gì thì làm. Một người tôi trung,

không ai thờ hai chúa. Nếu nhà vua rộng lượng tha chết cho

tôi, như tôi đã từng tha cho tướng sĩ của nhà vua ở thành Bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.