NẾP CŨ - TIẾT THÁO MỘT THỜI - Trang 77

Toan Ánh

76

nổi dậy khắp nơi để chống lại người Pháp, nhưng sức người

đã vậy, vận nước thời sao, nên mặc dầu sự cố gắng của bao

nhiêu người dân Việt, nước Việt vẫn lâm vào vòng đô hộ

của người Pháp và các đạo quân Cần Vương đã lần lượt xếp

cờ bỏ giáp cùng nhau giải tán để mong một cơ hội khác,

các nhà ái quốc sẽ lại cùng nhau nổi dậy chống với ngoại

tộc xâm lăng.

Vua Hàm Nghi bị bắt, ông lang Ngọc khi ấy đang ở trong

đạo nghĩa quân vùng Nghệ An, được lệnh giải tán để chờ dịp.

Nợ núi sông đã không được đền đáp, bây giờ còn theo đuổi

cái khoa cử làm chi, nếu không để sau này ra làm quan hầu

hạ cho lũ ngoại nhân. Bởi vậy nên ông lang Ngọc quả quyết

theo nghề thuốc, không ham chi bả vinh hoa, nó trói buộc

con người làm thân trâu ngựa.

Đàng nào cũng là giúp dân, giúp nước. Thôi không đủ tài

lấp biển vá trời, ông lang Ngọc đành lấy nghề thuốc để an

ủi mình và để cứu người giúp đồng bào vậy.

Quyết tâm theo nghề thuốc nên ông học thuốc rất chuyên

cần, rất ham mê. Ông hiểu thấu đạo đức của nghề thuốc, và

ông cố đi sâu vào nghề để trở nên một danh y, dù không được

như Biển Thước, Hoa Đà, nhưng cũng biết rõ nguyên tắc khí

hóa, biết tường tận về mạch học cũng như về mọi điều cần

thiết của đông y.

Ông thường nói chuyện với các bạn hữu về nghề thuốc:

- Bắt mạch biết được bệnh, đó là điểm sơ đẳng người làm

thuốc phải biết. Người làm thuốc có tài chỉ cần trông khí sắc

đã biết người có bệnh, và chỉ cần trông khí sắc đã có thể kê

đơn cất thuốc đúng căn bệnh được.

Câu chuyện Tần Hoãn thời chiến quốc xem bệnh cho Tề

Hoàn Công thường được ông luôn luôn nhắc tới để nêu cao

giá trị của người chữa bệnh.

Nguyên Tần Hoãn đời nhà Chu chữa bệnh rất có tài, được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.