NẾP CŨ - TIẾT THÁO MỘT THỜI - Trang 88

87

Tiết tháo một thời

Miền Tây cao ngất núi vua Hùng,
Đất ấy xưa là đất Lạc Long.
Mười tám đời vua gây mãi giống,
Bốn ngàn năm cháu chửa quên ông.
Xây lăng sửa miếu khen ai khéo,
Ăn quả trèo cây nhớ kẻ giồng.
Đất Tổ dấu thơm còn mãi đó,
Làm bia ghi tạc với non sông.

Sau cụ Vân Toàn Dương Tự Nhu, năm 1923, cụ cử Thái

Phong Vũ Khắc Tiệp có lên viếng đền Hùng và cũng đã ghi
lại cảnh đền trong NéT MựC GIANG Hồ:

Từng từng dạo bước lên non,

Nhìn xem miếu mạo nghiêm tôn khác thường,

Rằng đây là miếu Hùng Vương,

Ấy là thủy tổ Nam phương nước nhà.

Kể từ gây dựng sơn hà,

Đô là Bạch Hạc, nước là Văn Lang.

Nối truyền một mối Hồng Bàng,

Sử xanh ghi chép rõ ràng còn đây.

Bốn ngàn năm lẻ tới nay,

Con con cháu cháu mỗi ngày thêm đông.

Đều là khí huyết Lạc Long,

Khắp Trung Nam Bắc cùng chung máu đào.

Ngoài bài thơ tả cảnh đền Hùng trên, cụ Thái Phong còn

có một bài thơ vịnh riêng về ngôi mộ vua Hùng, xây trên
đỉnh núi, gần đền Thượng, không rõ đây là ngôi mộ của vua
Hùng Vương thứ mấy:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.