NẾP XƯA - Trang 117

CHƯƠNG III

I

Tiệp giật mình thức dậy, nhìn ra ngoài trời còn tối lắm. Chung quanh

tiếng gà gáy báo hiệu canh năm. Ở ngoài cổng xóm có tiếng lào-xào của
mấy người đi làm đồng sớm nói chuyện.

Khoan bảo vợ : « Dậy làm chi sớm vậy em ? Trời còn tối mà ! »

Tiệp đáp : « Anh nằm ngủ đi ! Em phải dậy chứ, muộn rồi còn sớm gì

nữa. Gà gáy đã lâu, và em đã nghe tiếng những ông bà đi làm đồng nói
chuyện lào-xào ngoài đầu ngõ ».

Rồi Tiệp bước ra khỏi giường, đưa tay vấn lại vấn đầu gạt những sợi

tóc sõa xuống mặt lên hai bên tai.

Cũng như mọi hôm nàng đi thẳng xuống bếp, thổi đống dấm chấu lấy

lửa dóm bếp thổi cơm. Còn Khoan lại kéo chăn nằm ngủ tiếp.

Trời mùa đông về sáng lạnh lắm. Gió bấc rít từng cơn thổi qua ngọn tre

như muốn rải-rác cái lạnh cho khắp mọi nơi. Không có mưa dầm, nhưng
sương đêm dày đặc, khiến ở ngoài trời hơi cách xa một chút là không trông
thấy gì.

Tiệp cũng thấy lạnh lắm, nhưng nàng mặc chiếc áo bông cộc nên cũng

đỡ rét được phần nào. Múc nước vo gạo, nàng thấy cóng tay và buốt tới tận
xương. Nàng hơi suýt-soa, và vo vội giá gạo rồi trở vào trong bếp cho ấm.

Sương đêm hắt vào mặt, luồn vào cổ áo, làm tăng thêm cái rét. Tiệp hắt

hơi luôn hai ba cái, nước mắt nước mũi dàn ra, rồi nàng húng-hắng ho.

Vo xong giá gạo, đi trở vào trong bếp, bên ngọn lửa hồng nàng lại thấy

ấm người ngay. Đổ gạo vào nồi rồi, nàng dơ hai tay hơ lên trước ngọn lửa
bếp.

Ngọn lửa hồng tươi nổ reo lách-tách đã làm khô hai bàn tay ướt của

Tiệp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.