NẾP XƯA - Trang 121

Nồi cơm đã chín, nồi canh cũng đã nấu xong.

Tiệp đặt thêm nước để lấy nước lát nữa bố chồng pha trà và rửa mặt.

Trời tang-tảng sáng. Tiếng gà gáy quanh xóm đã lưa-thưa rồi ngừng

hết. Ánh bình-minh lóe trên ngọn cây óng-ánh như dát vàng muôn lá. Mấy
con chim sào-sạc bay ra khỏi tổ, cùng líu-tíu hót như chào đón ánh dương-
quang đã đem lại sự ấm-áp. Với bình-minh, trời bớt lạnh, tuy làn sương đêm
còn che phủ trên ngọn cây nhánh cỏ. Những hạt sương còn đọng trên cọng
lá, đài hoa lóng-lánh như muôn ngàn hạt ngọc.

Gió vẫn thổi qua ngọn tre và những bụi sương phơ-phất bay tạt vào

trong hiên nhà, khiến cho Tiệp thấy như lạnh hơn.

Tiệp dọn cơm cho người làm ăn để họ đi làm đồng. Cứ kể hôm nay họ

đi làm hơi muộn nhưng trời lạnh, theo lời bà mẹ chồng, Tiệp không đánh
thức họ dậy quá sớm. Tham công tiếc việc cũng chẳng hơn được bao nhiêu.
Họ ăn cơm xong trời vừa sáng, vác cày cuốc ra đồng là vừa.

Cũng như mọi sáng, Tiệp lên nhà trên lấy ấm chén ra rửa để bố chồng

dậy pha trà. Đã có nước nóng. Tiệp pha thêm vào nước lạnh cho tan giá và
rửa ấm chén cho được kỹ-càng hơn.

Bọn người nhà đã ăn cơm xong. Nàng dẹp bát đĩa lại.

Trên nhà bố chồng nàng cũng đã dậy. Ông cụ rửa mặt, rồi trở vào ghế

ngựa vén một bên màn lên, ngồi xổm sù-sù, khoác chiếc chăn bông cho đỡ
lạnh.

Quen lệ, Tiệp đặt khay nước trước mặt bố chồng.

Ông cụ hỏi nàng : « Có lạnh không con ? Chồng con đâu ? Bảo nó đi

mà uống nước ».

Không chờ Tiệp trả lời, ông cụ rung đùi ngâm :

« Bình minh xổ trả trà

Mỗi nhật cứ như thử

Lường y bất đáo gia »

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.