NẾP XƯA - Trang 23

Khoan vẫn vui vẻ chỉ dẫn giúp các cô, nhưng chàng không khỏi bực

mình về cử chỉ đôi khi quá thân-mật của các cô, nhất là của Thảo. Đã có lần
Thảo nắm áo chàng lôi kéo bắt chàng phải giúp đỡ mình trong một vế câu
đối.

Khoan đã nghiêm sắc mặt bảo Thảo : « Cô Thảo lạ quá ! Cô kéo áo tôi

thầy trông thấy thì sao. « Nam nữ thọ thọ bất thân », xin cô giữ ý một chút ».

- Tôi có làm gì mà anh bảo giữ ý. Anh là trưởng tràng, tôi có điều gì

không hiểu phải hỏi anh, nếu anh không muốn bảo, tôi sẽ hỏi thầy. Làm sao
anh như ghét tôi vậy ? Chị Tiệp chị ấy có hỏi, anh vội vàng bảo ngay đấy
nhỉ ?

Khoan vẫn nghiêm sắc mặt nói : « Cô lôi thôi quá. Cô Tiệp hay cô, ai

cần tôi chỉ dẫn điều gì tôi có từ chối đâu. Nhưng tôi muốn nói cô giữ ý vì cô
lôi kéo áo tôi, sợ thầy trông thấy ».

- Được anh không muốn thì thôi, từ nay tôi sẽ hỏi anh Đáp và anh Thúc

vậy.

Sợ mích lòng Thảo, Khoan phải dịu-dàng bảo : « Cô giận tôi rồi sao ?

Nào cô muốn hỏi gì đưa đây tôi xem. Các cô con gái hay hờn mát quá ».

Thảo nhoẻn miệng cười, đưa bài bắt Khoan giảng cho nghe tuy chính

Thảo đã hiểu rành rọt rồi.

Giữa lúc trong các cô và Tiệp có sự ghẻ lạnh mà Tiệp coi là vô cớ thì

ông đồ Ngư bảo Tiệp nghỉ học.

Phải nghỉ học, Tiệp rất luyến tiếc các bạn hữu và sách vở. Còn đâu sự

gặp gỡ thường xuyên với các bạn gái, cũng như với các bạn trai, nhất là anh
trưởng tràng : còn đâu những lúc ganh đua bài vở cùng chúng bạn. Rồi đây
những buổi tập làm văn hàng tháng Tiệp sẽ không được dự để tỏ tài của
mình cũng như để chứng kiến tài ba của các bạn. Bao giờ lại còn được nghe
các bạn bình thơ bình phú nữa ! Và cũng thôi hết mọi sự làm nũng anh
trưởng tràng để bắt anh gà cho mấy chữ trong bài phú bài thơ !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.