NẾU ĐỜI ANH VẮNG EM - Trang 100

Mặc dù đã được bác sĩ cảnh báo song Archibald vẫn nhấc chiếc chai dẹt

đựng rượu whisky lên và tu một ngụm rượu quý, cố tình khiêu khích hơn là
vì thèm rượu. Chưa ai có thể ra lệnh cho hắn và chắc chắn không phải hôm
nay sẽ bắt đầu có người làm được như vậy. Rồi hắn đóng nắp chai rượu bạc
lại và nhìn thẳng vào mắt Goodrich.

Hai người đàn ông khá giống nhau: cùng độ tuổi, cùng vóc người,

không hẳn rất cao lớn nhưng khỏe mạnh vững chãi. Cả hai đều có sức thu
hút và nổi bật.

- Thế nào, tôi sẽ chết, phải không?

Theo thói quen, Archibald tìm cách đối đầu trực diện và thẳng thắn.

Goodrich trả lại ánh mắt cho hắn. Ông thấy có thiện cảm kỳ lạ với bệnh

nhân này, coi ông ta cũng giống như một người anh trai, một người bạn,
một tri kỷ… Nếu là ông thì ông sẽ muốn được thông báo như thế nào: một
cách nhẹ nhàng hay sự thật trần trụi? Ông chọn cách thứ hai.

- Ông có một khối u ở tụy, nó đã bắt đầu di căn sang hạch bạch huyết và

gan.

Archibald chấp nhận cú sốc đó không hề chớp mắt. Goodrich tiếp tục:

- Khối u đã lây lan tới mức không thể phẫu thuật được, và thành thật mà

nói hiếm khi nào lại thấy có một khối u nan y như thế này. Để giảm những
cơn đau vùng bụng của ông, chúng tôi có thể sẽ thử phẫu thuật tối thiểu
hoặc hóa trị, nhưng tôi không chắc những phương pháp đó có hiệu quả hơn
một liều thuốc giảm đau đơn giản hay không. Như vậy, nếu ông hỏi tôi về
số liệu hay xác xuất, tôi buộc phải nói rằng cơ hội ông có thể sống qua ba
tháng gần như bằng không.

Archibald nhắm mắt và cảm thấy tim thắt lại. Ít nhất lúc này mọi chuyện

cũng rõ ràng: hắn đã bị dồn đến chân tường, buộc phải tham gia vào trận
chiến cuối cùng mà hắn đã biết trước kết cuộc.

Trong một hồi lâu, hai người đàn ông ngồi đối mặt với nhau, không nói

gì. Rồi Garrett Goodrich đứng lên gọi một chiếc ly không ở quầy và quay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.