NẾU ĐỜI ANH VẮNG EM - Trang 103

- Moon Jin-Ho, cô tự giới thiệu và chìa tay ra.

Thoạt tiên, cái tên rắc rối này chẳng gợi cho anh điều gì, mất một lúc:

Cô Ho! Con báo của Seoul.

- Tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện với nhau, ông Beaumont. Nhưng cho

phép tôi gọi ông là Martin được không?

Cần nói chuyện với nhau ư?

Martin nhíu mày. Anh nhìn bàn tay của cô gái Hàn Quốc xinh đẹp đang

chìa ra một lúc lâu rồi mới quyết định bắt tay hờ hững.

- Xin đừng làm tôi lo lắng, cô vừa nói vừa bước lại gần anh hơn một

chút, anh không bị mất lưỡi đấy chứ?

Martin không hề hé môi cười. Anh biết cô gái này không phải không

nguy hiểm và phía sau vẻ duyên dáng, thân thiện của cô ta ẩn giấu một
người phụ nữ thép với những tham vọng vô hạn. Cô Ho là một người nổi
tiếng trong giới cảnh sát. Giới truyền thông đã bắt đầu nhắc tới cô khoảng
năm năm trở về trước, khi cô làm việc cho Phòng điều tra của cảnh sát
Seoul. Chỉ huy một đội quân tinh nhuệ gồm năm chục thanh tra, cô đã thành
công trong việc đập tan các nhóm nhỏ thuộc Hội Tam điểm và tống giam
những tay đầu sỏ của tổ chức Jopok, tập đoàn mafia Hàn Quốc. Một chiến
dịch “những bàn tay sạch” đã quét sạch khỏi Seoul phần lớn mạng lưới tội
phạm bảo kê gái mại dâm cùng những hoạt động bất hợp pháp như tống tiền
và trấn lột. Thành công này đã đưa cô trở thành một nữ anh hùng, song
cũng buộc cô lúc nào cũng phải sống dưới sự giám sát của một vệ sĩ, bởi lẽ
Hội Tam điểm đã thề sẽ lấy mạng cô. Martin biết hiện nay cô đang làm việc
cho một chi nhánh của Lloyd’s Brothers tại Mỹ, một trong những tập đoàn
bảo hiểm lớn nhất thế giới.

- Hãy nhận lời dùng bữa tối với tôi, cô gái Hàn Quốc nói. Một bữa tối để

tôi có thể thuyết phục anh.

- Thuyết phục tôi làm gì?

- Anh có giọng nói rất hay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.