NẾU ĐỜI ANH VẮNG EM - Trang 123

Camille liền năn nỉ cô cho nó gặp người anh trai bí ẩn đã cứu nó trở về với
cuộc sống. Cuộc đoàn tụ bí mật đã mang lại hiệu ứng rất tích cực đối với
con bé, điều này thực sự bõ công Sonia đánh liều.

Cho dù có chuyện gì đi nữa, anh và nó cũng gặp nhau mỗi tuần một lần,

vẫn ở cùng một nơi và tuần nào cũng vào thứ Tư.

Camille rất xinh, tràn đầy sức sống và khỏe mạnh. Khi nhìn nó, Martin

thấy ở nó sinh lực, sự bình yên, bằng chứng rằng cuộc sống sinh tồn không
phải chỉ chứa đầy những điều khốn nạn mà còn có thể mang tới những món
quà bất ngờ. Mọi rủi ro dị tật đều đã biến sạch! Nhiễm virus HIV! Cứ tưởng
rằng cuộc sống đã định sẵn số phận trớ trêu cho nạn nhân của nó!

- Ôi, lạnh quá, Martin vừa nói vừa xoa tay. Em không muốn vào lại bên

trong à?

- Không, em muốn tận hưởng ánh nắng tuyệt đẹp! Hơn nữa em rất thích

trời lạnh, thật là sinh động!

Anh ngồi xuống bên cạnh cô bé và thả ánh mắt nhìn ra xa xăm, trên

những mái nhà của thành phố Paris nhấp nhô và trải dài mênh mông như
đại dương.

- Bộ truyện tranh đấy thế nào?

- Đúng là bom tấn! Camille hồ hởi. Cảm ơn anh đã chỉ cho em đọc

truyện này.

- You’re welcome.

Anh mở ba lô và lôi ra một cái máy iPod màu xanh táo mà anh đã tặng

cô bé vài tháng trước.

- Đây, anh đã ghi đầy nhạc hay vào trong này cho em: Marvin Gaye,

The Cure, U2, Jacques Brel…

- Em thích nhạc Beyonce và Britney Spears cơ!

- Thế tại sao không phải là Spice Girls nữa nhỉ?

Anh kéo chiếc ghế lại gần và nói giọng nghiêm túc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.