NẾU ĐỜI ANH VẮNG EM - Trang 190

***

Ngồi vắt vẻo trên chiếc ghế quầy bar ở tầng trên nhà hàng Lori’s Diner,

Martin đang nhấm nháp bữa sáng rất lành mạnh: bánh mì bột lứt, ngũ cốc
trộn, táo sấy khô, cà phê loãng. Qua lớp khung cửa kính rộng, anh vừa ngáp
vừa nhìn đoàn người đang chen chúc trên đường Powell.

- Sao lại thế này! Em từng biết anh ăn uống tử tế hơn nhiều chứ!

Giọng nói này như lay anh tỉnh hẳn khỏi cơn buồn ngủ.

Tươi tắn và rạng rỡ, Gabrielle cười tươi nhìn anh. Cô mặt quần jean màu

sáng, áo sơ mi trắng, áo khoác da ôm sát màu hạt dẻ, dường như cô đã mặc
nó cách đây mười ba năm.

- Nào, cô vừa nói vừa ngồi xuống trước mặt anh, đưa cho em thực đơn,

chúng mình sẽ gọi cái gì đó đàng hoàng hơn.

- Em đi theo anh à?

- Tìm anh thì có khó gì đâu. Có thể nói là anh đang làm một cuộc hành

hương tìm lại những chốn chúng ta đã cùng yêu thích hồi trẻ! Anh có còn
nhớ mình đã cùng nhau ăn bao nhiêu đĩa chuối nướng ở chỗ này không?
Em lúc nào cũng nhường cho anh ăn quả sơ ri đặt trên lớp kem tươi đánh
bông, vì em biết anh thích mà. Anh có nhớ anh đã thấy em đáng yêu như
thế nào không?

Anh lắc đầu thở dài:

- Em làm gì ở đây?

Cô lấy lại vẻ nghiêm túc.

- Trước hết, em đến đây để cảm ơn anh vì thứ này, cô vừa nói vừa trả lại

cho anh tập hồ sơ anh đưa cô hôm qua.

- Tốt lắm, rồi sao nữa?

- Tiếp đó, em đến để cùng ăn một bữa sáng thật ngon lành với anh!

Cô gọi phục vụ bàn và yêu cầu một tách expresso, bánh mì nhúng sữa

hương vani với quả đỏ, trứng rán kiểu Benedict với cá hồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.