NẾU ĐỜI ANH VẮNG EM - Trang 287

tai biến đều đang từ từ diễn ra, song chưa đủ để cô có thể thoát ra khỏi cơn
hôn mê.

Đối với ông, bộ não của Valentine chưa hề ngừng hoạt động. Nó vẫn

trong trạng thái tỉnh, sau khi trải qua một loạt các giai đoạn khác nhau, từ
hôn mê đến trạng thái thực vật, rồi trở nên ổn định ở tình trạng ý thức tối
thiểu.

Gabrielle cúi xuống sát mẹ hơn. Bên ngoài, cơn giông vẫn gầm gừ và

mưa rơi nặng hạt, quất thẳng vào cửa kính làm những tấm mành sáo long
sòng sọc.

- Nếu có chút gì là sự thật trong điều người ta vẫn nói... nếu ở nơi đó mẹ

có thể nghe thấy con... nếu mẹ cũng đang ở chỗ họ... thì mẹ phải giúp con!

Cô rất hay có cảm giác rằng mẹ cô khẽ mỉm cười khi cô bước vào phòng

hoặc khi cô kể cho mẹ nghe điều gì thú vị. Cô thích nghĩ rằng mắt mẹ hơi
rơm rớm khi cô kể cho mẹ nghe về những nỗi buồn của mình, hoặc có khi
mẹ kín đáo nháy mắt lúc cô vừa quay lưng bước đi. Nhưng điều đó có thật
không, hay chỉ là do cô muốn tin như vậy?

- Hãy làm một điều kỳ diệu đi, mẹ! cô van vỉ. Hãy nghĩ ra cách gì đó để

mang Martin về cho con. Anh ấy là người đàn ông duy nhất con muốn, là
người duy nhất con yêu và cũng chỉ có anh ấy mới có thể biến con trở thành
người như con mong muốn…

***

Khu vực xuất phát

8 h 23

Ngồi ôm nhau trong vòng tay, xung quanh Valentine và Archibald là

những bông hoa tươi rói: hoa hồng màu tím sẫm, hoa thiên điểu cánh đỏ
đậm, hoa lan và hoa ly màu xà cừ.

- Em thấy không, Archibald nói, anh đã giữ đúng lời hứa: anh sẽ đi bất

cứ nơi nào để tìm em, nếu một ngày nào đó anh để mất em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.